Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 794 - Chương 794 - Phúc Lợi Tăng Ca! 4

Chương 794 - Phúc lợi tăng ca! 4
Chương 794 - Phúc lợi tăng ca! 4

Chương 794: Phúc lợi tăng ca! 4

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía bên này, Phương Trấn Nhạc lập tức gọi bọn họ qua đây ăn, cũng mời Quách Vĩnh Diệu đừng khách sáo.

Quách Vĩnh Diệu vẫn không rõ trong hồ lô của anh bán thuốc gì, chỉ gật đầu gọi các cấp dưới qua đây ăn bữa khuya, Phương Trấn Nhạc thấy mọi người đã vây quanh lại, lúc này mới hỏi Quách Vĩnh Diệu: “Người trong phòng họp đó là ai vậy?”

“Ồ, phóng viên hàng đầu của nhật báo Cam Xanh đấy, muốn phỏng vấn tổ trưởng Dịch nhắm vào bài báo ngày mai.” Quách Vĩnh Diệu vừa cười vừa giới thiệu, lúc quay đầu ánh mắt lại vô tình rơi lên món ăn lộ ra khi được các cấp dưới dỡ mở hộp và nắp hộp, anh ta lập tức trợn tròn mắt.

Cua to! Cua to! Còn là cua rất to!

Thậm chí còn có một đĩa càng cua hoàng đế rang muối!

Tôm to! Tôm siêu to! Con tôm này phải to cỡ cánh tay ấy chứ!

Phương Trấn Nhạc muốn táng gia bại sản để mời bộ phận quan hệ công chúng của anh ta ăn cơm sao? Tại sao?

Đột nhiên sir Quách thấy sợ quá.

Không có lợi thì không dậy sớm! Trước đây vị giám sát Phương này thấy mình có thể lễ phép chào hỏi đều là do mình đại may mắn.

Ngày trước, anh ta chỉ toàn bị giám sát Phương liên lụy chứ nào có từng được anh mời khách bao giờ? Còn là con cua to thế này nữa...

Là gần đây anh ta đã làm sai chuyện, hay là Phương Trấn Nhạc đã làm chuyện gì đó có lỗi với anh ta sao? Hay là có chuyện cần nhờ vả?

Chuyện có thể khiến Phương Trấn Nhạc mời khách, ép anh mở miệng cầu khẩn, vậy phải là chuyện khó giải quyết cỡ nào?

Sir Quách nuốt khan một tiếng, nhìn về phía Phương Trấn Nhạc với vẻ nơm nớp lo sợ: “Thế này... lãng phí quá.”

“Không sao.” Phương Trấn Nhạc tùy tiện ứng phó, sau đó nói với Lưu Gia Minh: “Cũng gọi Thập Nhất và vị phóng viên đó qua đây ăn khuya đi, phỏng vấn lâu như vậy, động não lại động mồm, chắc là đói rồi.”

“Ồ đúng.” Lưu Gia Minh cầm một cái càng cua, quay người đi gõ cửa văn phòng đó.

Mà sir Quách vẫn đang thấp thỏm không thôi.

Cấp dưới đưa càng cua hoàng đế cho anh ta, anh ta thuận thế nhận lấy, vừa tách vỏ cua đã được rạch sẵn từ trước vừa lén lút quan sát Phương Trấn Nhạc. Càng cua đưa vào trong miệng, vào một khắc cắn xuống đó, tâm hồn chấn động, linh hồn của sir Quách lập tức kiễng hai chân, một vũ công bale nhỏ nhảy ra từ trong cơ thể!

Ngon! Đặc biệt đang lúc phải tăng ca đến đêm muộn như vậy lại ăn được món ngon như thế, thật sự quá sảng khoái!

Măm măm măm, ánh mắt anh ta vô thức thu về, chỉ rơi vào càng cua trong tay, nghiêm túc tách vỏ, nghiêm túc ăn thịt trắng mềm của càng cua hoàng đế, nghiêm túc nhấm vị...

Chỉ là, sau khi ăn hết một cái càng cua mới lấy lại bình tĩnh, lại nhìn Phương Trấn Nhạc đứng bên cạnh mình, anh ta... vẫn hơi sợ!

Không được, bữa ăn khuya này ăn vào quả thật khiến anh ta băng hỏa lưỡng trọng thiên...

(Chú thích: Băng hỏa lưỡng trọng thiên ý chỉ trong một khoảng thời gian ngắn phải chấp nhận hai sự việc trái ngược nhau quá lớn.)

...

Ngay khi sir Quách đang nhảy qua nhảy lại giữa hai cực băng hỏa, Dịch Gia Di cũng bước ra khỏi văn phòng cùng Nhiếp Uy Ngôn.

Sau khi nhìn thấy một bàn đồ ăn ngon, dạ dày vốn chỉ mới ăn một cái bánh tart trứng của cô lập tức kêu rột rột kháng nghị.

Đói thế!

Sau khi nói với Nhiếp Uy Ngôn một tiếng, cô không còn quan tâm đến phóng viên Nhiếp lớn lên tuấn tú này nữa, mà cả người nhào về phía đồ ăn ngon.

Oa!

Tôm hùm!

Ực!

Càng cua hoàng đế!

Ực!

Tôm nõn! Xíu mại nấm hương! Mì thịt bò xào có miếng thịt to bằng lòng bàn tay!

“Để lại một cái càng cua to cho tôi với!” Dịch Gia Di nhướng cao mày, đôi mắt sáng ngời giành lấy một cái càng cua hoàng đế trong tay anh Gia Minh, vẫn còn nóng, cô lập tức dùng đầu ngón tay cầm càng cua, chịu nóng nhanh chóng tách vỏ, nếm thử với vẻ thích thú.

Nhìn thấy Dịch Gia Di ném Nhiếp Uy Ngôn lại, cuối cùng cũng ăn rồi, vẻ mặt lạnh lùng của Phương Trấn Nhạc rốt cuộc cũng nứt ra, nụ cười hiện ra trong khe nứt ấy.

Đương nhiên anh tới không phải vì muốn mời sir Quách và các đồng nghiệp PPRB ăn cơm.

Dịch Gia Di bận cả một chiều lại hơn nửa đêm vẫn chưa ăn gì, bình thường cô có thể ăn như vậy chắc chắn đã sớm đói lả rồi, chỉ là trong lúc bận rộn không để ý mà thôi.

Cha Phương vốn muốn lên tầng đưa cơm cho Dịch Gia Di.

Nhưng anh cũng không tiện nói là theo sau mông tổ trưởng Dịch đút cơm, anh cũng không phải muốn làm cha của Dịch Gia Di thật, chỉ đành nói là mời bộ phận quan hệ công chúng ăn cơm vậy.

Mắt thấy Dịch Gia Di ăn hết một cái càng cua to, chỉ hai ba miếng đã ăn hết con tôm hùm, lại gắp hai miếng mì xào thịt bò, một tay cầm cua một tay cầm tôm... cuối cùng Phương Trấn Nhạc cũng cảm thấy thoải mái, cũng cầm một cái bánh bao kim sa lên, một miếng hết nửa cái, thấy ngọt vị mật.

Bình Luận (0)
Comment