Chương 797: Cuộc chiến dư luận 3
Bọn họ lật báo đọc trên xe buýt, càng đọc càng nhíu mày, trên đời này còn có chuyện như vậy nữa sao? Cảnh sát cũng quá ghê tởm rồi!
Bọn họ vừa đi đường vừa đọc báo, vừa đọc vừa không nhịn được mà chửi tục vài câu, chỉ cảm thấy lòng đầy căm phẫn.
Bọn họ ngồi trên xe taxi đọc báo, đọc đến đoạn kích động còn không nhịn được mà kể cho tài xế taxi, sau khi thảo luận và chửi bới một phen, vị khách này xuống xe, một vị khách khác lên xe, tài xế taxi lại kể tin tức này cho vị khách mới nghe…
Dư luận am hiểu nhất là đâm bị thóc chọc bị gạo, dùng đánh lừa dư luận theo cách thối tha khiến cho giữa các con phố bốc lên mùi hôi thối.
…
Cuộc thảo luận của người dân càng lúc càng náo nhiệt.
Ba tờ báo cùng nhau công kích phía cánh sát đối xử bất công với Lỗ tiên sinh, yêu cầu phía cảnh sát cho một lời giải thích, trong đó lượng tiêu thụ của tờ báo [Thời sự ban ngày] khả quan, có thể nghĩ cũng biết đợi đến giờ cao điểm đi làm chắc chắn sẽ vén lên làn sóng dư luận lớn hơn nữa.
Kim phút chạy như điên, kim giờ sải bước về phía trước.
Toàn bộ thành bố dần dần trở nên náo nhiệt, càng ngày càng có nhiều người thức dậy, mặc lên bộ đồ đại diện cho thân phận của mình, tiến đến cương vị công tác mà mình đang làm, góp thêm một viên gạch cho sự phồn hoa của thành phố này.
Khi ánh mặt trời hửng sáng, xe điện rẽ mở màn sương mù, đám người dùng xe van trên phố đến muộn cuối cùng cũng lần lượt tới nơi, còn các tờ báo thì tản ra mùi mực in được bê ra, bày lên các vị trí trống trên sạp báo, trạm báo.
Nhật Nguyệt báo tới rồi! Nhật báo Cam Xanh tới rồi! Tuần san giải trí tới rồi! Thời sự Hồng Kông cũng tới rồi…
Bác A Cam bày mấy tờ báo này lên, ngay lập tức cầm một tờ Thời sự Hồng Kông, trên đầu đề đăng mấy bức ảnh vô cùng khiến người ghê sợ…
Đó là một cô gái bị thương và ảnh đặc tả về các vết thương ở khóe miệng, mắt, cánh tay, chân, lưng…
Tờ báo không đăng gương mặt của cô gái, cũng không hề nhắc đến họ tên của cô ta nhưng lại trình bày rằng cô ta ngây thơ bước chân vào Hồng Kông, chớp mắt cái té vào trải nghiệm bi thảm của vực sâu.
Ngay khi dân chúng nhìn thấy những vết thương thuộc về một thi thể này, mọi người cảm thán một tiếng thật thảm quá rồi thôi, nhưng người chịu những vết thương này vẫn còn sống, dân chúng cũng không nhịn được mà bắt đầu đọc tiếp, một nữ giới đang lúc thanh xuân vô hạn, vốn nên giống như một bông hoa thỏa sức nở rộ lại chịu đau đớn như vậy cũng phải khó khăn bao nhiêu. Tương lai cô ta phải hồi phục thế nào? Phải kiên cường đối mặt với đoạn ký ức này kiểu gì? Phải chào đón cuộc đời tương lai ra sao?
Ai cũng có chị em, vợ, con gái, mẹ, làm sao có thể tha thứ cho việc trong “nhà” mà mình đang sống còn có một tên ma quỷ dã thú sát hại nữ giới như thế ẩn núp?
Bác A Cam vừa đọc vừa tức đến mức vỗ đùi bôm bốp, người vốn ngồi ở đó thành thơi nhàn nhã, bây giờ cũng tức đến đứng bật dậy, cùng hàng xóm láng giềng và bạn cũ ở sạp hàng đối diện chửi rủa sự đáng hận của tên ác nhân này.
Lời chửi tục của người già là hay nhất, nó lộ ra hơi thở nguyên thủy nhất, lôi cả tổ tông mười tám đời của kẻ thủ ác Lỗ tiên sinh ra chửi một thể. Người già không quan tâm lý lẽ gì cả, chỉ là muốn chửi ông, chỉ muốn tội liên đới chín tộc! Mười tộc!
Dân đi làm qua đường đợi nghe được cuộc thảo luận tràn đầy phẫn nộ này cũng sinh ra tò mò trong lòng, rồi cũng vội vàng đi mua báo.
Ông chủ các trạm báo, sạp báo đã đọc được bản tin có hình ảnh có bằng chứng của tờ báo đàng hoàng, hiểu được sự thật không hẹn mà cùng đè những tờ báo chó má bẻ cong sự thật khen ngợi Lỗ tiên sinh kia xuống, đem [Nhật Nguyệt báo] [Nhật báo Cam Xanh] [Thời sự Hồng Kông] đăng bản tin về vụ án thi thể quỳ và vụ án Lỗ Vĩ Nghiệp cưỡng hiếp lên tiến cử cho khách hàng.
Vì thế, trong nháy mắt dư luận đã đổi hướng.
Người đi đường quen cũng được mà không quen cũng được, đợi khi đèn đỏ nhìn thấy người bên cạnh đang đọc cùng một bản tin thời sự, cũng sẽ cùng nhau chửi rủa tên du côn vô năng Lỗ Vĩ Nghiệp này!
Mà mấy người đọc được tin tức khen Lỗ tiên sinh kia vừa định nói vài ba câu với đồng nghiệp tới công ty muộn về chủ đề phía cảnh sát thối nát, nhưng còn chưa mở miệng đã bị mấy tờ báo mới cùng mấy tin thời sự vừa mới ra lò đổ ập xuống đè nát tam quan.
Mẹ kiếp! Sao có thể như vậy được? Bản thân Lỗ tiên sinh là cầm thú lại còn dám vừa ăn cướp vừa la làng? @#$%^& (Ở đây đã lược bớt mấy chục chữ chửi tục.)
Hóa ra… dư luận cũng thực sự cầu thị, hóa thành lưỡi kiếm sắc bén, trả lại sự trong sạch và công chính cho thế gian!
…