Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 802 - Chương 802 - Thế Như Chẻ Tre 3

Chương 802 - Thế như chẻ tre 3
Chương 802 - Thế như chẻ tre 3

Chương 802: Thế như chẻ tre 3

“Vỡ… vỡ rồi à… ha ha, ha ha ha…” Dịch Gia Di cười lúng túng, sờ cằm mình.

Thế này sao có thể nói là còn sống nguyên vẹn được? Chỉ sợ đến ngay cả nói chuyện còn không thể lưu loát ấy chứ.

“Viên cảnh sát bắt hung thủ đó còn cảm ơn tôi, tôi thấy anh ta cài hoa trên vai, chắc là một trưởng quan đi.” Giọng điệu của anh ta rất bay bổng, chuyện này vui hết cả sáng mà vẫn chưa thấy vui đủ.

“Anh Tiểu Lỗi thật lợi hại.” Dịch Gia Di cười khà khà, bảo: “Buổi trưa tôi mời anh ăn cua!”

“Cái này còn không phải anh mời sao?” Dịch Gia Đống ở bên cạnh chen lời vào.

Mọi người cười hi hi ha ha một trận, hẹn buổi trưa gặp nhau ở Dịch Ký, lúc này mới cúp máy.

Dịch Gia Di duỗi thắt lưng một cái, ngẩng đầu nhìn giờ, lúc này mới phát hiện ra chớp mắt cái đã hết buổi sáng.

Cô quay đầu nhìn về phía bàn chung, phát hiện ra trên đó bày đủ các loại điểm tâm và đồ uống, còn là tới từ các quán xá khác nhau.

“Ở đâu ra vậy?” Cô rất bận nên không chú ý.

“Sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng mời đó, số cà phê này là của giám sát Dương thuộc tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức nhờ chị Nhân đặt hộ, còn có bánh tart trứng và điểm tâm kiểu Pháp là sir Hoàng mời chúng ta. Ồ, cái bánh gato to này là anh Nhạc mua, nói đợi cô rảnh rỗi, chúng ta cùng nhau châm nến ăn bánh gato chúc mừng một chút.” Lưu Gia Minh ngẩng đầu lên trước bàn làm việc của mình, cười bảo.

“Bánh gato…” Dịch Gia Di đứng dậy đi đến bên cạnh bàn chung, bánh gato to ba tầng, bên trên viết [Chúc mừng tổ B lại thắng lớn].

Ôi…

Đúng vậy, vụ án này đã sắp kết thúc rồi.

Dừng chân khoảng mười phút, Dịch Gia Di quay đầu nói: “Buổi tối mang bánh gato về Dịch Ký, chúng ta uống rượu chúc mừng.”

“Gọi cả sir Quách nhé!”

Quách Vĩnh Diệu ở bộ phận quan hệ công chúng cũng đã cố hết sức mình rồi, chén rượu này anh ta cũng phải được uống.

Xem đám người giám sát Dương có thời gian rảnh không, nếu có cũng mời luôn.”

Cả anh Nhạc nữa.

Đúng rồi, thêm A Hương nữa, bánh gato phải ăn chung, rượu cũng phải uống chung.

Lại đưa một phần qua bệnh viện cho A Liên…”

“Được.” Lưu Gia Minh ngẩng đầu, gật đầu một cách nghiêm túc.

Mấy ngày này, trong đầu mọi người ngoại trừ chuyện này ra, ngay cả ăn uống đi tiểu cũng không muốn. Gò ép chính mình không được lùi một bước mà phải tiến lên, cố gắng trong vòng bốn mươi tám tiếng nhất định phải nắm chắc tất cả, không thể để Lỗ Vĩ Nghiệp trốn thoát.

Quả thật cần phải chúc mừng, cần phải xõa và thả lỏng.

Cần phải được bao quanh bởi món ngon, sau đó đứng thẳng giơ cao cốc, hô thật to rồi uống đã đời… Phần phóng khoáng đó, bọn họ nên có.

“Thu xếp một chút, mười một rưỡi chúng ta kết thúc công việc đi ăn cơm, anh Gia Minh gọi điện cho anh Nhạc đi cùng đi.” Dịch Gia Di nói rồi bước ra khỏi văn phòng, tới thẳng bộ phận quan hệ công chúng PPRB.

Sau hai mươi phút, khi Quách Vĩnh Diệu báo cáo công việc với cảnh ti Hoàng lại nhận được yêu cầu mới của Dịch Gia Di.

“Hôm nay trao đổi với báo chí, ngày mai đăng tin nhiệm vụ của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đại thắng, tổ chức buôn bán ma túy bị một lưới tóm gọn, dân chúng có thể yên tâm đón lễ tết.

Cùng với cấp dưới và vệ sĩ của Lỗ Vĩ Nghiệp khai nhận, một đám người bị bắt ở quán mạt chược cũng lần lượt khai ra bao nhiêu thông tin quan trọng khác nhau, phía cảnh sát nhất định phải khiến kẻ thủ ác đền tội, đưa Lỗ Vĩ Nghiệp lên ghế điện…

Ngày mai lại trao đổi với báo chí đăng chi tiết nhiệm vụ thắng lợi của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, “quần chúng tố cáo” phối hợp với tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức sẽ được mời tới dự họp báo, tiến thêm một bước dẫn hướng dư luận.

Chi tiết của vụ án thi thể quỳ cũng sẽ được tiết lộ thêm một chút, ví dụ như tìm hiểu nguồn gốc lần ra được tổ chức buôn bán vũ khí phi pháp, Lỗ Vĩ Nghiệp khai nhận toàn bộ tội danh… mỗi ngày thông báo một tin chiến thắng mới, thể hiện cảnh tượng khí thế hừng hực của cảnh sát.

Mật độ đăng bài này cũng đủ cao rồi…”

Cảnh ti Hoàng nghe mà gật đầu, sau khi im lặng một lúc mới nói: “Dịch Gia Di đã trao đổi qua với cậu về tiết tấu thúc đẩy và chi tiết đăng báo rồi đúng không?”

“Đúng vậy.” Sir Quách gật đầu.

“Vậy cứ làm theo cô ấy nói đi.”

“…” Sir Quách ngẩng đầu liếc mắt nhìn cảnh ti Hoàng, sir Hoàng cũng không hỏi nguyên nhân Dịch Gia Di làm như vậy mà trực tiếp phê duyệt luôn?

Bình Luận (0)
Comment