Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 812 - Chương 812 - Điều Chỉnh Lớn 1

Chương 812 - Điều chỉnh lớn 1
Chương 812 - Điều chỉnh lớn 1

Chương 812: Điều chỉnh lớn 1

Không sao, là đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức ổn định ngoại viện Dịch Gia Di!

Nói xong lại nhìn A Hương với đôi mắt tràn đầy mong đợi, khiến cho A Hương không thể không gắp một miếng ăn.

“Ngon không chị?” Gia Tuấn nôn nóng hỏi.

“Ừm ừm!” A Hương vừa gặm sườn, nhai chung thịt nạc, thịt mỡ và gân với nhau, vừa có thịt thơm, vừa cảm thấy mọng nước tươi ngon, thật sự ngon quá trời.

“Vậy sáng nay đầu óc chị nhất định sẽ rất minh mẫn.” Gia Tuấn bào chế đúng cách, giới thiệu mỗi một món cho Trần Quốc Hương, lại hỏi có ngon hay không.

A Hương đứng dưới sự tiếp đón của Gia Tuấn trở thành người thứ hai ăn sườn hấp, trở thành người thứ ba ăn tôm hùm, thậm chí còn có lòng gà rất dai… Trong này, cô ta đã không còn là người cuối cùng nếm mỗi một món nữa.

Trước khi đi làm, Dịch Gia Di vỗ lên đầu Gia Tuấn, nhắc anh cả Dịch chăm sóc tốt cho sư tỷ và Trần Quốc Hương, lúc này mới thay giày thể thao, chạy bộ ra ngoài cửa.

Đêm qua không cần thức khuya nên cô ngủ rất ngon, hôm nay có tinh thần, vẫn phải rèn luyện thân thể một chút.

Sau khi đến cục cảnh sát, Dịch Gia Di lao vào tắm nước nóng một lượt mới vòng vào văn phòng, muộn hơn bình thường một chút.

Từ xa đã nhìn thấy một anh đẹp trai chân dài mặc tây trang đi giày da đứng ở cửa văn phòng.

Người đàn ông hiếm khi sửa sang lại mái tóc ngắn, khiến cho chúng ngoan ngoãn ôm vào đầu mà không còn bay tứ lung tung nữa. Tuy rằng mặc tây trang thắt cà vạt, nhưng tây trang của anh lại để mở, cũng không nghiêm túc thắt cà vạt tử tế. Quần âu không có một nếp nhăn nhưng suy cho cùng tư thế đứng cũng hơi hoang dại. Mũi giày da thể hiện rất đủ khí thế, ngược lại khiến anh trông càng hung hãn uy phong hơn.

Người đàn ông này là Phương Trấn Nhạc, anh Nhạc hiếm khi ép buộc bản thân như vậy, ăn diện cho mình như vậy.

Dịch Gia Di nhìn bộ dáng này của anh, không nhịn được mà muốn cười, cố gắng kiềm chế nhưng cuối cùng vẫn không thể.

Phương Trấn Nhạc vốn đã rất mất tự nhiên rồi, đối diện với nụ cười của Dịch Gia Di lại càng không thả lỏng nổi tay chân. Hai tay nhét túi quần lại ngại như thế trông quá làm ra vẻ, nghiêng người đi lại ngại trông ngốc, đôi mày của anh vô thức nhíu lại, trông rất rầu rĩ.

Quả nhiên tây trang không hợp với anh.

“Hôm nay anh Nhạc rất trang trọng, là sắp đi làm phù rể của ai sao?” Dịch Gia Di không nhịn được mà trêu chọc.

Giọng nói của Lưu Gia Minh lập tức truyền ra từ trong văn phòng: “Xem chừng không chỉ làm phù rể thôi đâu, mà đây là muốn làm chú rể luôn thì có.”

“Há há há, anh Nhạc rất đỏm dáng, cái mông này…” Tam Phúc đứng bên cạnh bàn chung bưng một cốc cà phê, nghển cổ ra sau một cách siêu khoa trương, giả bộ nhìn trộm mông của Phương Trấn Nhạc.

“Oa, Tam Phúc, cậu như vậy sẽ bị anh Nhạc giết đấy.” Chú Cửu bị chọc cười cũng cười ha ha.

Phương Trấn Nhạc nghiêm mặt, cuối cùng cũng không nhịn được mà dựng thẳng mày quở trách: “Được rồi, nghiêm túc một chút! Nghiêm túc!”

Tuy rằng sắc mặt hơi đỏ trông khá đáng nghi, nhưng cuối cùng khí thế vẫn còn đây.

Mọi người trêu chọc xong rồi, rốt cuộc vẫn không dám quá mức lỗ mãng. Lưu Gia Minh đích thân đưa một cốc cà phê cho Phương Trấn Nhạc, quay đầu khẽ thì thầm với Gary: “Sao mới sáng ngày ra anh Nhạc đã ăn mặc như muốn đi đón cô dâu chú rể, hơn nữa cứ đứng ở cửa văn phòng tổ B mãi thế, không biết muốn làm gì…”

“Hình như có chuyện.” Chú Cửu cũng sáp đầu tới.

“Việc xuất hiện khác thường chắc chắn có điểm kỳ quái.” Dịch Gia Di cũng nhỏ giọng tán đồng.

Từ Thiếu Uy từ ngoài cửa vòng vào, vừa chào hỏi Phương Trấn Nhạc, cũng vừa không nhịn được mà liếc mắt nhìn anh thêm vài cái.

Ngay lúc mọi người đang nghi ngờ thì cuối cùng cảnh ti Hoàng cũng đến.

Ông ta gật đầu với Phương Trấn Nhạc, sau đó nhanh nhẹn vẫy tay về phía văn phòng tổ B, tiếp đó mọi người đồng loạt đứng nghiêm kính chào, nói một cách gọn gàng dứt khoát: “Bắt đầu từ hôm nay, giám sát Wagner sẽ được điều đến làm giám sát của tổ E, người tiếp nhận quản lý tổ B chính là giám sát Phương Trấn Nhạc ở trước mặt các cô cậu đây.

Rất nhiều người đều nói tổ B là một văn phòng không dễ đối phó, hy vọng các cô cậu có thể chung sống hòa hợp với giám sát Phương.”

Cảnh ti Hoàng vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều không khỏi lộ ra vẻ mừng rỡ.

Chú Cửu trực tiếp vỗ mạnh tay, Dịch Gia Di cũng hào hứng thấp giọng hô một tiếng.

A a a!

Anh Nhạc về rồi.

Chỉ là… sir Hoàng nói cái quỷ gì vậy?

Một đám cứng đầu tổ B có khó đối phó cỡ nào cũng có thể khó đối phó bằng anh Nhạc được sao? Hơn nữa cái đám cứng đầu này còn không phải đều do anh Nhạc dạy ra sao?

Bình Luận (0)
Comment