Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 82 - Chương 82 - Thật Sự Bị Ngu, Bị Đần Hết Cả Lũ Chắc?

Chương 82 - Thật sự bị ngu, bị đần hết cả lũ chắc?
Chương 82 - Thật sự bị ngu, bị đần hết cả lũ chắc?

Chương 82: Thật sự bị ngu, bị đần hết cả lũ chắc?

Trên đời này nào có nhiều vụ án dựa vào suy luận có thể đoán ra được như thế? Đều là điều tra từng cái một, tìm kiếm một manh mối, một phương hướng, con đường này không đi được, cho dù đã đi được nửa tháng cũng phải quay đầu lại, đi đến con đường tiếp theo, cho dù cảm thấy con đường sau có khả năng vẫn là con đường chết, nhưng trước khi đụng vào tường nam cũng không thể quay đầu.

Không có cách nào khác, manh mối của mỗi vụ án đều có hạn, có thể mò ra được một cái thì không thể từ bỏ.

Đám người như bọn họ đều đã trải qua như thế, bằng không trong mấy tháng đó tổ A đều đang làm gì?

Thật sự bị ngu, bị đần hết cả lũ chắc?

Không phải, tổ trưởng Du Triệu Hoa người ta cũng là một thám tử tốt đã làm việc rất nhiều năm rồi mới thăng cấp lên làm tổ trưởng.

Nói người vẽ vòng tròn đỏ đó là quỷ còn dễ chấp nhận hơn là nói Dịch Gia Di làm.

Cô đã phát hiện ra hung thủ thế nào?

Dựa vào mấy lần họp ké của bọn họ đó, nghe ngóng khắp nơi hỏi được tin tức rồi phán đoán ra được sao?

Lưu Gia Minh đi đến cửa văn phòng tổ B lại thấy Khưu Tố San đóng chặt cửa văn phòng, cậu ta nhìn xung quanh, nóng lòng muốn dán lỗ tai lên nghe lén.

Cậu ta quá tò mò, so với tò mò hung thủ gây án là ai thì cậu ta càng tò mò muốn biết cô gái trẻ Dịch Gia Di đó đã phát hiện ra hung thủ thế nào!

Lâm Vượng Cửu thò tay tới móc Lưu Gia Minh lôi về: “Làm gì đó? Bị madam phát hiện là ăn chửi cả lũ đấy, còn kéo theo cả sir Phương cũng bị chửi theo, nói chúng ta học sir Phương không phân lớn nhỏ, ngồi đi, đợi bọn họ ra ngoài, nếu cậu vẫn còn tò mò thì cứ trực tiếp hỏi Dịch Gia Di là xong.”

Lưu Gia Minh nào có ngồi nổi, cậu ta đứng dậy ngồi xuống, đứng dậy ngồi xuống vài lần liền, cuối cùng không nhịn được nữa đành nhấc máy gọi điện cho Dịch Gia Đống.

“Anh Gia Đống? Anh có biết em gái anh lợi hại cỡ nào không?

Còn có thể là em gái nào nữa, Gia Di đó.

Tôi là Lưu Gia Minh này, đồng nghiệp của Gia Di đây, người tổ trọng án B, tới quán ăn ăn cơm rồi mà, chính tôi gọi anh là anh Gia Đống thân thiết nhất đó, anh nhớ ra chưa?”

Mấy người Lâm Vượng Cửu và Gary cũng không nhịn được mà sáp tới, muốn nghe xem Lưu Gia Minh có thể thám thính ra được ít chân tướng từ chỗ anh cả của Dịch Gia Di hay không.

Người làm thám tử đều biết nếu người trong cuộc phạm lỗi, cứ tìm người nhà anh ta hỏi chuyện cũng có thể hỏi ra được ít manh mối.

Lưu Gia Minh khen ngợi với điện thoại: “Gia Di rất lợi hại, vụ án mà cục cảnh sát chúng tôi có lẽ phải điều tra phá án mấy tháng cũng chưa chắc đã xong, cô ấy vừa mới tham gia đã phá được trong hai mươi tư tiếng rồi.

Vụ trộm con sau đó nữa, còn có... vụ thảm sát ở King’s Park gần đây nữa, Gia Di cũng tham gia, anh không biết đâu, cô ấy phát hiện ra hung thủ đầu tiên, có khả năng còn sớm hơn cả sir Phương ấy chứ!

Lợi hại chứ? Đúng đúng! Em gái anh rất lợi hại!

Đợi đã, đợi đã, anh Gia Đống, không phải, không phải chúng tôi muốn tâng bốc em gái anh giỏi bao nhiêu, tôi gọi điện tới là muốn hỏi anh có biết tình hình này không, có biết khả năng suy luận của Gia Di rất mạnh không?

Hả... anh cũng không biết à?

Tối nào cũng ở trong phòng ghi chép? Thật sự suy luận ra sao? Hoàn toàn dựa vào manh mối hiện có để suy luận rồi bắt được sao?

Không thể nào? Lợi hại như vậy...”

Lưu Gia Minh gãi đầu, nâng mắt đối diện với mấy người chú Cửu, trong ánh mắt của mọi người đều chứa ý tứ giống nhau.

“Vậy làm phiền anh Gia Đống quá rồi, ồ, nhưng hôm nay phát lương, vụ án cũng phá xong rồi, buổi tối cả đội chúng tôi tới quán cơm khao một bữa to nhé.

Vịt Bát Bảo á? Được được, vất vả cho anh Gia Đống rồi, không thành vấn đề, ha ha...”

Cúp máy rồi, Lưu Gia Minh lau nước miếng hoàn toàn không tồn tại bên khóe miệng, lại thò đầu nhìn văn phòng của madam, lẩm bẩm: “Sao đã lâu thế rồi mà vẫn chưa nói xong nhỉ?”

...

Trong văn phòng giám sát, bầu không khí lại không nhẹ nhõm như ở ngoài kia.

Khưu Tố San đẩy một tờ giấy lên trước mặt, thuận tay vẽ một vòng tròn.

“Dịch Gia Di, bắt đầu nói từ vụ án giết người trên phố Pitt đi, sao cô lại tới hỗ trợ phá án?”

Bình Luận (0)
Comment