Chương 821: Khai trương đại cát 4
Trong quán ăn không có người khác nên Phòng Long càng ngày càng tự nhiên, khi ăn cũng dứt khoát ngồi nghiêng người trên ghế, một tay cầm cốc rượu, một tay cầm càng cua, ăn thật sự rất phóng khoáng.
Tuy rằng bộ dáng này có thể thúc đẩy cảm giác thèm ăn của thực khách, đầu bếp nhìn vào cũng cảm thấy có cảm giác thành tựu, nhưng bạn gái của Phòng Long lại có hơi lo lắng cho hình tượng của anh ta.
“Lỡ như bị cánh săn ảnh nhìn thấy, chạy qua đây chụp trộm thì phải làm sao. Hôm nay anh lại không dẫn vệ sĩ theo, cũng không dẫn cả trợ lý, không có ai giúp anh cản người.” Nữ minh tinh huých một cái vào người anh ta, ra hiệu cho anh ta phải ngồi nghiêm chỉnh.
Phòng Long lại vô cùng phản nghịch, anh ta khoát tay, vừa định nói cùng lắm thì mình đích thân đi chặn, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng thì đột nhiên ngoài cửa đã có một đám đàn ông cường tráng lũ lượt kéo vào.
Chỉ thấy đám người ngày ai cũng cao lớn chân dài, cơ bắp rắn chắc, hơn nữa vẻ mặt uy phong, ánh mắt sắc bén, khí thế bất phàm.
Chớp mắt cái năm người đã biến thành mười người, mười người đã biến thành hai mươi người, quán ăn vừa rồi còn trống trải giờ đã lập tức chật ních, dương khí mãnh liệt tràn ngập chung quanh, quả thật là ầm ầm rung chuyển.
Một bàn của Thái Lam đột nhiên bị nhiều người đàn ông dũng mãnh như thế vây quanh, lập tức sinh ra phản ứng sinh lý: Cả người dựng hết gai ốc.
Thẳng đến khi Thái Lam nhận ra mấy người cuối cùng đi vào, lại được mời đến bàn bên cạnh trong cùng cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.
“Giám sát Quách!”
“Thái tiên sinh!”
Sau đó hiển nhiên là hiện trường nhận người quen.
“Thật trùng hợp! Lại gặp nhau nữa rồi!”
“Đúng vậy, thật trùng hợp!”
“Toàn đội cảnh sát tới liên hoan sao?”
“Đúng rồi, cảnh viên của đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, PTU, PPRB, CID, NB… đều ngồi ở đây.”
Thái Lam vừa cười vừa hàn huyên với sir Quách vài câu, sau đó mới quay đầu lén lút nói Phòng Long.
“Không cần sợ cánh săn ảnh đâu, toàn đội cảnh sát đều ra quân bảo vệ cậu rồi.”
“Phụt!” Phòng Long suýt chút nữa phun một miệng đầy gạch cua ra.
Quả nhiên anh ta không hổ là siêu sao?
Cũng thật biết phô trương…
Thế này… đã có thể nghĩ đến sau khi cánh săn ảnh chụp trộm bên ngoài quán, ngày mai sẽ có tiêu đề bùng nổ thế nào!
Chậc chậc, chậc chậc!”
…
Muốn ăn được món Đông Bắc đại lục có hơi chảo vậy nhất định phải là chảo to thật rộng.
Cho khoai tây, cải trắng, bún ngô và ngỗng vào chảo gọi là ngỗng hầm chảo sắt, cho khoai tây, cải trắng, bún ngô và lòng lợn, thịt ba chỉ thì gọi là món “giết heo”; Cho khoai tây, cải trắng, bún ngô, đậu đũa và sườn thì gọi là một nồi Đông Bắc; Cho khoai tây, cải trắng, bún ngô, đậu đũa và gà con ngốc lại gọi là gà hầm chảo sắt.
Tóm lại phải cho khoai tây, cải trắng, bún ngô, hoặc là còn phải thêm một thứ tương tự như đậu đũa vào, luôn phải là bưng hẳn một chậu nhỏ hoặc là một chậu lớn, cái gì cũng ăn được mới gọi là mùa thu hoạch. Đông Bắc rất coi trọng mùa màng bội thu, mấy món ăn có các loại rau khác nhau dính tương này cũng thường được người phương Bắc gọi là "được mùa lớn". Cứ thử tưởng tượng vào vụ mùa cuối thu vàng óng ánh, những cái giỏ, những chiếc xe tải đựng đầy thực phẩm xanh mướt, và những khuôn mặt hằn nếp nhăn khi cười lên hạnh phúc của người nông dân... Niềm vui khắc sâu trong xương tủy sẽ tuôn ra ào ào.
Kiểu vị món ăn ở một vài nơi là ngọt, ở một vài nơi khác thì là nhạt, tươi, còn món Đông Bắc chính là mặn… mặn thơm đã ghiền, còn được uống canh, lại còn có thể dùng nước canh chan cơm, phong phú mà lại có dinh dưỡng.
Ba, bốn người tới ăn, các món khác đều là dùng đĩa đựng, nhưng một cô em gầy gò giống như A Hương lại đột nhiên bưng một cái chậu ra, một món đã đủ cho một bàn bạn bè thân thiết bao no, lại để ý đến lợi ích thực tế của kinh tế.
Huống chi, A Hương luôn rất thực tế, tuy rằng thịt trong mỗi món đều có định lượng nhưng rau lại bỏ vào thêm một ít, rồi lại cho thêm một ít, chỉ cần anh cả Dịch không ngăn thì cô ta sẽ cho vào đến khi trong chảo vun thành chóp mới dừng tay.
Một chậu đầy ắp được bưng lên, thế này cũng thật sự quá đồ sộ rồi.
Một đám đàn ông cường tráng ngồi quanh cái bàn tròn nhỏ, đầu bếp nhìn thấy bọn họ mà cũng cảm thấy sầu lo, thế này phải làm bao nhiêu thức ăn mới đủ cho bọn họ ăn no đây?
Nhưng “gà đế quốc” vừa đặt lên bàn, đến ngay cả những tên đàn ông cường tráng cũng có thể no căng bụng.
Cảnh ti trải sự đời nhất ở đây cũng sắp quên hết tất cả mà than một tiếng: “Ôi chao! Trực tiếp bưng cả chảo lên đấy à.”
“Chẳng trách lại gọi là gà đế quốc!”