Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 822 - Chương 822 - Lưu Manh Vô Nhầm Điện Diêm Vương 1

Chương 822 - Lưu manh vô nhầm điện Diêm Vương 1
Chương 822 - Lưu manh vô nhầm điện Diêm Vương 1

Chương 822: Lưu manh vô nhầm điện Diêm Vương 1

Viên cảnh sát dũng cảm nhất ăn gà đế quốc khí phách nhất, dùng nắm đấm dũng mãnh nhất đánh tên lưu manh xui xẻo nhất…

Lúc đó, thức ăn trong chậu còn nóng hổi nguyên, nổi bong bóng ùng ục, một lớp váng dầu mỏng bị bọt nước nóng chọc vỡ, póc một tiếng bắn ra vô số hạt dầu li ti trên thức ăn, chúng sáng lấp lánh, thơm ngào ngạt, thật sự rất mê người.

Bên thành chậu sắt dán bánh bột ngô, một mặt rán cháy thơm, một mặt thì vàng ruộm.

Nhìn đã thấy may mắn rồi, chú Cửu trực tiếp than chiêu tài, dẫn đầu gấp cái bánh bột ngô lên cắn một miếng, Carbohydrate khiến người không có cách nào từ chối! Vị ngọt của bột ngô thiên nhiên, thơm, mịn như thế, lại có một lớp vỏ cháy xém và giòn tan bên ngoài, làm thế nào mà trên đời này lại có nhiều món ăn ngon như thế, nếm cũng không nếm thử hết được.

Người vây quanh bàn đồng loạt duỗi đũa tới, đám đàn ông cường tráng điên cuồng giành nhau, thịt gà chặt miếng to, khoai tây thái miếng bên trên, cà thì ngấm vị…

Thái Lam nhìn thực khách vây quanh cái chậu to nóng hôi hổi ăn một cách nhiệt tình đột nhiên lại cảm thấy “ngỗng đế quốc” trước mặt mình không còn thơm nữa. Hóa ra nhiều người vây quanh bàn ngồi ăn, bầu không khí sẽ náo nhiệt như thế.

Luck chụp tới tấp một bàn người và “gà đế quốc” kia với vẻ vô cùng ngưỡng mộ, nghĩ sau này nhất định phải kéo anh em tới đây ăn, gà đế quốc phối với bia chắc chắn cũng phải ăn ra khí thế như xông pha chiến đấu ấy.

Dịch Ký này thật sự quá tuyệt, trước đây có thể ăn được món Tứ Xuyên, đại lục, làm đậu phụ Tứ Xuyên phải nói là có vị ngon nức nở. Có thể biến cua đồng từ phế thành bảo bối, làm ra cua say rượu ngự thiện mà hoàng đế triều Thanh thích ăn nhất. Hôm nay còn có thể làm ra “ngỗng đế quốc”, “gà đế quốc”, “cá đế quốc” mang hơi thở Đông Bắc một cách hào hùng như vậy… Thật đúng là nhân tài hội tụ khiến người kinh ngạc không thôi.

Phòng Long vốn ngồi trong tiệm này thấy cũng không an toàn cho lắm, nhưng bây giờ được các cảnh sát bao quanh đột nhiên lại vững như lão cẩu.

Vừa không phải lo lắng có cánh săn ảnh, vừa không sợ có người quấy rầy, xung quanh đều là một đám cảnh sát ngại vì trưởng quan cũng ở đây, cho dù muốn theo đuổi minh tinh cũng cố hết sức rụt rè, Phòng Long quả thật chưa bao giờ từng tự tại như thế.

Giống như các cảnh sát, anh ta dần ăn đến kích động, góc trán và sau gáy toàn là mồ hôi, nói chuyện với Thái Lam cũng càng ngày càng tự do, chỉ cảm thấy vui vẻ thoải mái.

Bầu không khí xung quanh náo nhiệt, trong tiệm và ngoài tiệm đều là tiếng cốc chén va chạm và tiếng nhai ngấu nghiến, ăn cơm chung với một đám người ăn rất ngon cũng cảm thấy giống như đang làm tình vậy, sau khi sảng khoái qua đi quả thật có hơi mệt mỏi.

Vì thế bọn họ càng ngày càng không còn tướng ngồi đâu nữa, dần dần trượt người trên ghế, Phòng Long dứt khoát gọi thêm nước trà và điểm tâm, anh ta chuẩn bị sẵn sàng đợi các cảnh sát rời đi rồi mình mới rời đi.

Tổ B và tổ A cùng nhau ngồi dưới lán che mưa bên ngoài liên hoan, bàn bên cạnh thì lại là đội trưởng đội Phi Hổ và mười sáu đội viên chia nhau ra ngồi rải rác.

Dáng người của bọn họ không nhỏ, vì ngồi xuống mà chen chúc rúm ró vào với nhau, nhưng vì thức ăn rất ngon nên cũng chẳng ai để ý đến.

Dịch Gia Di vội vội vàng vàng, thường xuyên chạy vào chạy ra giúp mọi người bưng trà rót nước lên món, từ đầu đến cuối đều cười khanh khách, có sự khác biệt rất lớn với bộ dáng trong cục cảnh sát ngày trước.

Ở cục cảnh sát, khi đối mặt với vụ án, vẻ mặt của cô khó tránh khỏi trở nên nghiêm túc và lạnh lùng, lộ ra một mặt mạnh mẽ vang đội, có đôi khi thoạt nhìn còn uy nghiêm, không dễ ở chung.

Nhưng lúc ở riêng, cô lại vô cùng tiêu sái vứt bỏ gánh nặng “cảnh sát uy phong”, không còn lo lắng một chút nào vì treo nụ cười trên mặt mà trông quá mức hoạt bát, bị người coi thường, càng không sợ bị người cảm thấy một nữ hậu sinh làm tạp vụ trong quán cơm nhà mình giống như cô hoàn toàn không giống nữ tổ trưởng mạnh mẽ uy phong.

Bạch Mi Ưng Vương đã sớm quen quan sát người khác, từ lúc ngồi xuống ăn cơm, ánh mắt của ông ta thi thoảng lại nhìn theo Dịch Gia Di.

Đợi khi các thực khách dần no bụng, Dịch Gia Di cũng không còn bận như vậy nữa, cô sẽ thi thoảng đứng bên cạnh bàn của tổ B kê ngoài cửa nói chuyện với các đồng đội, ánh mắt của Bạch Mi Ưng Vương cũng dừng lại ở đó.

Rất lâu sau, ông ta không nhịn được mà nghĩ: Có lẽ đây chính là người có năng lực chân chính và nội tâm kiên định, không cần phải dựa vào cách ăn mặc để uy hiếp người khác, cũng không cần phải dựa vào giả bộ hung dữ để khiến người khác không dám bắt nạt mình.

Bình Luận (0)
Comment