Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 825 - Chương 825 - Lưu Manh Vô Nhầm Điện Diêm Vương 4

Chương 825 - Lưu manh vô nhầm điện Diêm Vương 4
Chương 825 - Lưu manh vô nhầm điện Diêm Vương 4

Chương 825: Lưu manh vô nhầm điện Diêm Vương 4

Chẳng qua chỉ là thời gian nói hai câu, lúc lại nhìn xung quanh… nhanh thật! Đám du côn đã bị bắt hết rồi!

Đội Phi Hổ không hổ là tinh anh trong PTU, võ tướng phi thiên trong đội cảnh sát, ăn được thịt rồi cũng đủ sảng khoái, xách đám du côn này lên một cách không hề nương tay. Đám du côn bị đội Phi Hổ ấn xuống, cánh tay tên nào cũng trật khớp.

Thủ đoạn rất sắc bén, quả thật ai cũng là Tần Tiểu Lỗi trong đội cảnh sát!

Khi đội Phi Hổ xách toàn bộ tên lưu manh ra khỏi Dịch Ký, trói thành một xâu áp giải đến ven đường, đang định từ từ thẩm vấn một phen thì trong quán ăn vừa mới yên tĩnh đột nhiên phát ra một tiếng vang lớn.

Có người rất dùng sức vỗ bàn một cái.

Vỗ rất mạnh, rất lớn tiếng.

Tất cả mọi người đều hướng tầm nhìn về phía nguồn gốc âm thanh ở trong quán ăn Dịch Ký, ngay sau đó, chỉ thấy Phòng Long có hơi say rồi trong mắt và vẻ mặt tràn đầy sự khuây khỏa, anh ta đứng dậy, lồng ngực cuộn trào nhiệt huyết.

Cảnh sát!

Đây chính là tốc độ và uy lực của cảnh sát Hương Giang!

Anh ta đã cảm giác được cảm giác sứ mệnh và cảm giác thần thánh của cảnh sát Hương Giang ở khoảng cách gần như thế.

Đột nhiên trong đầu hiện lên một câu nói quen thuộc nhất lúc mình diễn vai cảnh sát, nhất thời cảm xúc dâng trào, cuối cùng nói ra một cách vang đội hữu lực, vô cùng chính khí: “Không được nhúc nhích! Bây giờ anh đã bị bắt, anh có quyền giữ im lặng…”

Đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức ăn cơm no rồi lại còn ôm cây đợi thỏ túm được một đám lâu la đến ngay cả họ tên cũng không có dưới trướng Lỗ Vĩ Nghiệp.

Lần này quân lính tản mạn còn sót lại cũng đã bị bắt lại, chẳng hiểu sao lại lập công.

Khi Dương Tông Lễ rời đi, không nhịn được mà nói đùa với Dịch Gia Di: “Ngày mai tôi sẽ mua Mark Six! Vận may này cũng không thể lãng phí được!”

Khi các trưởng quan rời đi cũng kéo đám du côn bị móc thành xâu này rời đi cùng, cảnh tượng đó vô cùng hoành tráng, trăm năm khó gặp một lần trên phố Ivy, toàn bộ hàng xóm đều ra ngoài nhìn cảnh sát dẫn một xâu thịt người dạo phố.

Tuy rằng vẫn có hàng xóm không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng người qua góp vui vẫn tìm toàn bộ trứng gà thối, rau nát trong nhà ra ngoài, dùng hết toàn bộ sức mình ném mạnh lên người mấy tên du côn kia. Ông bác lúc còn trẻ hay đánh bóng chày và bóng rổ, tư thế cũng không thể tiêu chuẩn bằng bên này.

Cảnh tượng chỉ xuất hiện khi tội phạm dạo phố trong phim cổ trang này thật sự quá hiếm có, rất nhanh đã thu hút các hộ gia đình ở trước sau, trái phải, trên bảy, tám con phố chạy tới đây, sir Quách của PPRB thấy tạo thanh thế cũng đủ rồi, còn tiếp tục nữa sẽ gây ra tắc nghẽn giao thông, cản trở công việc, lúc này mới vội sắp xếp cảnh sát chở đám lưu manh này về cục cảnh sát.

Tốc độ tin đồn truyền đi qua miệng của các ông chú bà thím, rất nhanh, toàn bộ người ở Hương Giang đều biết.

“Nghe nói khi ấy đội Phi Hổ có tám tiểu đội mặc thường phục liên hoan ở Dịch Ký, một đám lưu manh không có mắt kia xông thẳng vào trong, còn chưa kịp đứng vững đã bị đánh sấp mặt, ôi cảnh tượng lúc đó, khóc kêu cha gọi mẹ luôn…”

“Nghe nói lúc đó món mà đội Phi Hổ đang ăn là toàn tiệc cua, bây giờ cũng không thể gọi là tiệc cua nữa mà phải gọi là ‘tiệc cát tường một lưới bắt hết’, thật đúng là kỳ quái, ăn một bữa này còn có dấu hiệu tốt ‘thắng ngay từ trận đầu’. Hôm trước thằng con trai ngốc của nhà Bưu đầu cá cũng đi ăn, hôm qua đi thi lại được điểm tuyệt đối! Mà rõ là thằng ngốc đó trước đây thi toàn trứng ngỗng cơ mà, kỳ quá, sắc bén quá!”

Quân lính tản mạn đều bị bắt lại hết.

Nhà ăn của cảnh sát, một trận chiến thành danh!

Sau khi đại đội cảnh sát chè chén no say, mang theo chiến lợi phẩm của bọn họ rời đi, Thái Lam tiên sinh cũng dẫn bạn tốt tạm biệt và ra về.

Dịch Gia Đống lần lượt đưa danh thiếp mà Dịch Gia Di đã in cho anh ta cho Phòng Long, bạn gái của anh ta, còn có Thái Lam tiên sinh và trợ lý của ông ta nữa, thế này cũng khiến bọn họ kinh ngạc, cảm ơn lần hai.

Tâm trạng của Thái tiên sinh và Phòng Long đều vô cùng tốt, vội vàng nói “nào có, nào có.” Khi rời đi, Thái tiên sinh còn đặc biệt hỏi một hộp nhỏ củ cải muối chua của Tôn Tân, lúc này mới lộ ra nụ cười hài lòng thỏa mãn.

Lần này cuối cùng Dịch Ký cũng thật sự yên tĩnh rồi, các thám tử tổ B đều nán lại giúp thu dọn tàn cục, kê lại bàn ghế, ghế bất cẩn bị va gãy cũng dọn dẹp vất đi.

Bình Luận (0)
Comment