Chương 835: Hiện trường đặc biệt 3
Toàn bộ cửa sổ trong nhà đều dùng giấy đỏ dán kín, ánh mặt trời chiếu lên sẽ biến toàn bộ căn nhà thành màu đỏ đậm bi thảm, hắt lên gương mặt của mỗi một viên cảnh sát trông thật kỳ quái, ánh mắt lóe xanh.
Chỗ góc tường của chính đặt một chuỗi nến trắng đã cháy hết, giọt nến giương nanh múa vuốt ra khắp bốn phía.
A Kiệt của bộ phận giám định đang ngồi xổm ở chỗ góc tường lấy chứng cứ, ở đó đặt mấy chai lọ, trong chai có tóc và một ít chất lỏng kỳ quái. Trong lọ thì là vết máu khô cong, mùi tanh hôi dụ ruồi nhặng đẻ trứng ở bên trong, những con trùng không cùng giai đoạn đang bò lúc nhúc bên trong lọ…
Trên mặt đất có rất nhiều dấu chân, cho dù là người thường cũng nhìn ra được người để lại dấu chân có nước đi lộn xộn.
Ngẩng đầu nhìn phía trước, trong phòng tối không có đồ gia dụng gì, trên vách tường dán chi chít các lá bùa lớn nhỏ, ngay cả trên bức tường trắng cũng dùng chất lỏng màu đỏ viết một vài nét chữ ngoằn nghèo khó đoán.
Trên đỉnh đầu toàn là bùa chú dày đặc, bùa vàng, bùa trắng, bùa đen, dài có, ngắn có, to có, nhỏ có, bị người dán kín mít trên trần nhà, ở giữa còn xen kẽ một vài sợi dây thừng và chuông gió kỳ quái.
Pháp y và trợ thủ của anh ta ngồi xổm trước thi thể, chắn thi thể đó lại, nhưng vết máu quanh mặt đất vẫn khiến người tưởng tượng ra được thảm trạng của nạn nhân…
Ngay lúc mọi người đang nín thở quan sát xung quanh thì đột nhiên trong phòng ngủ truyền tới một tiếng thét chói tai.
Dọa Gary giật mình bật ra một tiếng chửi thể: “Mẹ nó!”
Sau đó anh ta lùi lại theo bản năng, trực tiếp đâm vào Từ Thiếu Uy phía sau.
“!” Dịch Gia Di cũng sợ hãi giật thót trong lòng, muốn lùi về sau nhưng nghe được câu chửi thề của Gary lại đột nhiên bị kéo về chút lý trí.
Trên đời này không có quỷ!
Sau khi trong đầu lớn tiếng quát mình xong, cô rút súng ra, giữ họng súng hướng về phía trước, đồng thời tránh vết máu và dấu chân máu, bước nhanh về phía phòng ngủ, vừa đi vừa hỏi: “Chuyện gì vậy?”
…
Diane vội vàng bước ra khỏi phòng ngủ, xin lỗi đám người Dịch Gia Di, nói: “Sorry, vừa rồi nhìn thấy một cái lọ, bên trong đựng rất nhiều móng tay đã cắt, lúc kiểm tra đột nhiên bên trong có một con bọ cánh cứng bò ra, làm tôi sợ hết hồn.”
“Phù… không sao thì tốt.” Lúc này, Dịch Gia Di mới cất súng về, quay đầu nhìn qua, chỉ thấy mấy người Gary đều giơ súng của mình, vẻ mặt phòng bị.
Một đám chim sợ cành cong này không nhịn được mà cười tự giễu, Từ Thiếu Uy cũng hơi lùi lại một bước, trở về sau lưng Dịch Gia Di.
Nếu Diane không bước ra khỏi phòng ngủ giải thích tình hình với mọi người thì lúc này Từ Thiếu Uy chắc chắn đã chạy đến trước mặt Dịch Gia Di để bảo vệ cô rồi.
“Chú Cửu, chú dẫn Gary đi thu thập khẩu cung của hàng xóm đi.” Dịch Gia Di lại lén thở ra một hơi, quay đầu nói với chú Cửu.
“OK, madam.” Chú Cửu và Gary gật đầu rồi rời khỏi “nhà ma” này.
Hôm nay anh Đại Quang Minh không tới, bây giờ chị Diane đã lên chức thành chủ nhiệm khoa học giám định, sở hữu năng lực độc lập dẫn đội khảo sát hiện trường.
Diane và Dịch Gia Di đối diện tầm mắt, hai cô gái một mình phụ trách một mặt công tác gật đầu chào hỏi nhau, sau đó lại tự tiếp tục công việc của mình.
Trước đó bộ phận giám định đã khảo sát qua hiện trường, ảnh cũng đã chụp lại hết, A Kiệt muốn đi gỡ giấy đỏ trên cửa sổ xuống thì Dịch Gia Di ngăn anh ta lại: “Trước khi vụ án kết thúc điều tra, trước cứ giữ nguyên hiện trường đi, cảm ơn nhiều.”
Đèn trong nhà là ánh đèn vàng ấm bình thường trong các gia đình, nếu là hộ gia đình bình thường chắc chắn sẽ cảm thấy rất ấm áp, nhưng trước mắt nó lại trông có vẻ u ám và mờ ảo, pháp y và các đồng nghiệp ở bộ phận giám định không thể không bật toàn bộ đèn pin ánh sáng lạnh mang theo lên, để đảm bảo trong lúc làm việc sẽ không bỏ sót manh mối.
“Chị Thập Nhất, tìm được giấy tờ của chủ hộ rồi, Vi Mỹ Hà, hai mươi chín tuổi…” Tam Phúc ở trong phòng ngủ cùng Diane một đường làm khảo sát cầm một xếp đồ đi ra ngoài.
“Anh Tam Phúc, làm phiền anh gọi điện về cục cảnh sát điều thông tin về Vi Mỹ Hà.” Dịch Gia Di mở miệng: “Thuận tiện điều nhật ký cuộc gọi máy bàn ở đây nữa.”
“OK.” Tam Phúc lập tức đi về phía máy bàn của căn nhà này, bấm số của cục cảnh sát.
Đợi bố trí cơ bản xong xuôi, cuối cùng Dịch Gia Di cũng quay đầu nhìn về phía pháp y Hứa Quân Hào, cô hít một hơi thật sâu, thò tay vào túi lấy quyển sổ nhỏ của mình sau đó sải bước đi về phía sir Hứa và thi thể trẻ em vẫn chưa kịp xem xét kia.
…