Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 843 - Chương 843 - Người Đàn Bà Tuyệt Vọng 5

Chương 843 - Người đàn bà tuyệt vọng 5
Chương 843 - Người đàn bà tuyệt vọng 5

Chương 843: Người đàn bà tuyệt vọng 5

Dịch Gia Di hơi nhíu mày, không dám tin Từ Thiếu Uy từng có quãng đời thiếu niên như vậy.

Thấy anh ta dựa lên vách tường hành lang không đi nữa, cô cũng đứng sóng vai với anh ta, chuyên chú nghe anh ta kể chuyện.

Quả nhiên Dịch Gia Di đã bị phân tán lực chú ý, anh ta thở phào một hơi nhẹ nhõm, thu lại ánh mắt, dứt khoát kể tiếp: “Lúc mười sáu tuổi, tôi đã biết kiếm tiền ngoài giờ học, mười tám tuổi sau khi tốt nghiệp lại tới Quảng Đông, mỗi năm về nhà đều sẽ lấy toàn bộ tiền ra, trả nợ cho cha tôi.

Cô có biết loại cảm giác đó không? Một chàng trai hậu sinh có lòng tự trọng mạnh nhất suốt toàn bộ thời kỳ thanh xuân đều đang trải nghiệm cái gì gọi là sỉ nhục. Ngay khi vừa mới bước vào giai đoạn thanh xuân, người khác đã chỉ vào mũi nói tại sao các người lại nợ lâu như vậy… những người đòi nợ khác thì sao, sẽ tới cửa nhà vào đúng năm mới, dùng những lời khó nghe nhất để sỉ nhục cô.

Lúc đó mấy cảm xúc này đều bị tôi kiềm chế lại, để không khiến cha tôi khó xử, tôi đặt hết tiền trong ngăn kéo chứ không phải trực tiếp đưa cho ông, chỉ sợ ông tổn thương lòng tự trọng. Tôi không muốn để ông cảm thấy nhục nhã từ trên người mình, cố gắng duy trì thể diện của một người làm cha.

Ở bên ngoài vì không nỡ tiêu tiền còn từng bị anh em cùng phòng thương hại, cùng nhau đi mua đồ, bạn cùng phòng đều nói sẽ bao tôi… Tuy rằng ở trước mặt tôi cảm ơn, nhưng… buổi tối thanh niên một mét tám vẫn lét trốn trong chăn khóc. Nhục nhã không phải vì sự thương hại của người khác mà là vì cảm thấy mình thật sự rất yếu…”

Dịch Gia Di không nhịn được mà duỗi tay, nhìn thấy anh ta buông thõng nắm đấm bên người, cô hơi do dự, nhưng vẫn sửa lại vỗ nhẹ lên cánh tay anh ta.

Từ Thiếu Uy rơi vào hồi ức, nhất thời có hơi mê mang, chưa đáp lại sự an ủi của cô, anh ta chỉ dừng vài giây rồi lại nói tiếp: “Nhưng cuối cùng có một năm, sau khi về nhà, tôi theo lệ lấy ra toàn bộ tiền kiếm được cho cha tôi, muốn biết nợ đã trả hết hay chưa, ông ta mập mờ nói không biết. Thật ra từ đầu đến cuối tôi cũng không biết cha tôi nợ bao nhiêu tiền, chỉ biết là rất nhiều, tôi phải luôn kiếm tiền, liên tục kiếm tiền để giúp ông ta trả.

Nhưng năm trước, đột nhiên tôi phát hiện ra ông ta mua bao thuốc lá năm mươi đồng ở đó hút… Lúc đón tết, cả gia đình cùng nhau ăn cơm, ông ta đòi tôi rót rượu cho ông ta và toàn bộ người thân. Vì thái độ của ông ta đối với tôi khiến cho toàn bộ người thân cũng không tôn trọng tôi, sai khiến tôi bưng trà rót nước, giống như thể tôi chỉ là một người công cụ giúp ông ta giành được thể diện, không có hỉ nộ, không có tự trọng, cũng không có cảm giác.

Có khả năng chỉ trong nháy mắt, rất nhanh thôi, đột nhiên cô hiểu ra, một người mà cô yêu mến sâu sắc, cũng tưởng rằng ông ta yêu mến cô sâu sắc, nhưng thật ra ông ta hoàn toàn không hề yêu cô, thậm chí ông ta không chỉ ích kỷ thôi đâu, mà ông ta hoàn toàn không hề để ý đến cô…”

Từ Thiếu Uy quay đầu, đột nhiên phát hiện ra hốc mắt của Dịch Gia Di lại đỏ lên.

Là vì anh ta sao?

Anh ta sững sờ, sau đó chợt cười ngại ngùng, vốn là muốn an ủi cô, để cô quên đi nỗi đau của nạn nhân Vi Tiểu Đồng, nào ngờ lại khiến cô khóc…

Cũng không có khả năng chuyện xưa của anh ta còn thảm hơn Vi Tiểu Đồng được?

Anh ta nhếch khóe môi, mang theo nụ cười nói với cô: “Không có thương tâm buồn bã, ngược lại như trút được gánh nặng.

Madam, trên đời này vốn không có cha mẹ nhất định sẽ yêu thương con cái.”

Có lẽ tất cả đều chỉ là bản năng và cân nhắc lợi ích mà thôi.

Từ Thiếu Uy lộ ra vẻ mặt đã thả lỏng của mình, nói tiếp: “Nếu đã như vậy, vụ án trước mắt này cũng chẳng qua chỉ là một người đàn bà tuyệt vọng giết một con người khác mà thôi.

Cho dù con người khác này có độ tuổi rất nhỏ, trùng hợp lại có quan hệ huyết thống với hung thủ này, nhưng nó vẫn không đáng để cô buồn hơn.”

Thấy cô vẫn nhìn mình với đôi mắt long lanh nước đó, Từ Thiếu Uy đột nhiên nghĩ đến bản thân lén lút khóc khi còn nhỏ.

Lúc đó anh ta không soi gương nhưng nếu soi, đại khái cũng sẽ nhìn thấy bản thân lộ rõ vẻ đáng thương như vậy trong gương đi?

Lần đầu tiên anh ta dám chủ động tương tác với cô, học theo động tác mà đám người Tam Phúc thường làm, dùng bả vai mình huých nhẹ vào bả vai của Dịch Gia Di, giống như bạn bè với nhau.

Bình Luận (0)
Comment