Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 858 - Chương 858 - Ký Ức Mạo Hiểm Của Một Đốt Ngón Tay 2

Chương 858 - Ký ức mạo hiểm của một đốt ngón tay 2
Chương 858 - Ký ức mạo hiểm của một đốt ngón tay 2

Chương 858: Ký ức mạo hiểm của một đốt ngón tay 2

Vốn dĩ trong văn phòng tổ B chứa sáu bộ bàn ghế làm việc, bây giờ đã biến thành bảy bàn.

Phương Trấn Nhạc cũng không hề ghét bỏ bộ bàn ghế cũ một chút nào, ngày nào cũng ngồi trong văn phòng tổ B cùng mọi người làm việc một cách thảnh thơi ung dung, chỉ có khi cần giao một vài bản fax quan trọng và mail, còn cần trao đổi nói chuyện với người mới về văn phòng riêng của mình. Làm xong việc rồi anh lại chạy ra ngoài, trở về chính giữa đám người tổ B.

Vẫn là người thích náo nhiệt đó, cho dù vẫn luôn im lặng không nói nhưng anh vẫn phải nhét mình vào trong đám người, cứ như thể cô độc sẽ đòi mạng anh vậy.

Phương Trấn Nhạc là người không thích ở một mình nhất mà mọi người từng gặp.

“Thời gian tử vong là khoảng sáu giờ tối ngày mùng sáu tháng một…”

Ngay tối hôm đó sau khi báo cáo pháp y cho ra, nam chủ nhà – người may mắn còn sống sót duy nhất cuối cùng cũng từ Nhật Bản trở về.

Sau khi biết được tin trong nhà xảy ra chuyện, anh ta lập tức đặt vé về nước, sau khi hạ cánh cũng ngay tức thì chạy tới cục cảnh sát.

Người đàn ông đột nhiên gặp đại nạn hai bên tóc mai điểm hoa râm, cả người sa sút không giống như đi công tác làm ăn trở về, mà càng giống như ông chú thê thảm vừa chạy nạn qua đây.

Người mới khoảng ba mươi chỉ trong một đêm đã già đi gần mười tuổi.

Cuộc thẩm vấn tiến hành rất thuận lợi, tuy rằng nam chủ nhà khó giấu nổi bi thương, nóng lòng báo thù, nhưng toàn bộ câu hỏi đều vắt hết óc trả lời thật tường tận.

Sau hai tiếng đồng hồ, cuộc thẩm vấn cũng kết thúc, nam chủ nhà được đưa rời khỏi cục cảnh sát.

Trong văn phòng tổ B, mọi người truyền nhau đọc khẩu cung, nhiều lần đọc hiểu hòng tìm được lỗ hổng trong này.

Nhưng tất cả đều hợp tình hợp lý, những gì mà nam chủ nhà nói chắc hẳn đều là sự thật.

“Không ngoại tình, với cường độ công việc này đừng nói là ngoại tình mà ngay cả thời gian nói chuyện với người phụ nữ khác cũng không có luôn ấy chứ? Cho dù ngồi máy bay thì chỉ sợ cũng đang phải nghĩ cách chợp mắt một chút, chắc chắc là mệt đến ngay cả tâm trạng liếc mắt nhìn tiếp viên hàng không cũng không có đi?” Gary gãi đầu.

“Bằng chứng ngoại phạm là thật.” Dịch Gia Di nói: “Tam Phúc, ba nữ giới từng có mâu thuẫn với nữ chủ nhà mà anh cung cấp, anh gọi điện thoại mời họ qua đây đi.”

“Yes, sir.” Tam Phúc lập tức ra ngoài gọi điện.

Sau bốn tiếng, ba nữ giới được mời tới lần lượt đến cục cảnh sát phối hợp với phía cảnh sát lấy xong khẩu cung.

Hai người trong số đó có chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo, hơn nữa trong quá trình thẩm vấn trên cơ bản có thể thông qua một vài phản ứng và câu trả lời để xác định họ không có động cơ giết người đầy đủ.

Một người cuối cùng không có bằng chứng ngoại phạm, nhưng chiều cao lại quá cao, không phù hợp với suy luận khoa học mà bộ phận pháp y và bộ phận giám định cung cấp liên quan đến chiều cao của hung thủ, hơn nữa cũng không có đủ động cơ giết người.

Cách ngày, báo cáo khảo sát hiện trường gây án và đơn xét nghiệm vật chứng của bộ phận giám định cũng được gửi vào tay Dịch Gia Di.

“Thứ tự tử vong của các nạn nhân trùng khớp với kết luận của bên pháp y.” Dịch Gia Di vừa đọc báo cáo vừa chia sẻ với những thám tử khác.

Đợi đọc xong báo của của bộ phận giám định, Phương Trấn Nhạc ngồi tựa lên bàn chung, quay đầu đối diện tầm mắt với Dịch Gia Di, lông mày vẫn nhíu chặt lại: “Bây giờ, chiều cao, cỡ giày, kích cỡ dấu tay, hung khí của hung thủ và thời gian tử vong, thứ tự, quỹ đạo hành động trước khi chết của các nạn nhân, còn có dựng lại hiện trường gây án căn cứ theo thông tin mà bộ phận giám định và bộ phận pháp y cung cấp, đều đã hoàn thành, nhưng phương diện tìm kiếm nghi phạm này vẫn chưa có tiến triển.”

“Nghi phạm mà ông bác bảo vệ cung cấp là ‘một cô gái khả nghi đội mũ lưỡi trai, nói mình là nhà thiết kế trang trí’ đã xuất hiện vào đêm gây án đó, họa sĩ đã dẫn ông bác đi vẽ chân dung xong, đã cho nam chủ nhà của gia đình nạn nhân xem, cũng cho hàng xóm lầu trên lầu dưới và công nhân lắp đặt xem qua, tất cả mọi người đều nói chưa từng gặp, người này rất có khả năng chính là hung thủ, nhưng cô ta là ai mới được?” Tam Phúc cầm chân dung nghi phạm mà họa sĩ căn cứ theo miêu tả của ông bác bảo vệ vẽ ra, nói với vẻ phiền não.

Bức chân dung này Dịch Gia Di đã xem qua rồi, trên thực tế vẽ cũng không giống cho lắm.

Bình Luận (0)
Comment