Chương 896: Không còn dịu dàng nữa 4
Nhìn thấy cô rời khỏi văn phòng, Lưu Gia Minh mới quay đầu nói với Từ Thiếu Uy: “Thập Nhất thật tốt với cậu đó, chuyện lớn chuyện nhỏ đều dạy cậu hết.”
Từ Thiếu Uy nở nụ cười, nghĩ đến một câu gì đó lại chỉ cảm thấy miệng đắng chát, khó có lời hay gì để nói ra.
…
Buổi sáng Dịch Gia Di đã gặp Tiền Quý Bang, cũng đã xem qua ảnh của toàn bộ người liên quan, cô một mình tới bộ phận pháp y chính là muốn nhìn thi thể của chủ nhà trọ một chút.
Sir Hứa bưng một đĩa hạt dưa ngồi bên bàn giải phẫu, vừa cắn vừa nói với Dịch Gia Di báo cáo giải phẫu của thi thể này.
Người ở nơi thế này còn có thể ăn uống được đại khái cũng chỉ có một mình Hứa Quân Hào mà thôi.
“Sir Hứa làm thế nào có thể đối mặt với thi thể một cách thản nhiên như vậy?” Dịch Gia Di không nhịn được tò mò.
“Tôi chỉ nhìn thi thể thôi, vừa không hỏi ông ta chuyện khi còn sống, cũng không biết người nhà ông ta thế nào, chỉ coi như công việc. Các cô không làm đến được như tôi không phải vì tinh thần các cô yếu đuối, nghĩ thử mà xem, không chỉ phải nhìn thi thể mà còn phải tìm hiểu toàn bộ chuyện của nạn nhân, bao gồm cả người thân và bạn bè bên cạnh ông ta. Cứ như vậy, đương nhiên các cô không có cách nào chỉ coi bọn họ là thi thể rồi. Ai cũng đều từng là người sống, bây giờ lại như vậy… có ai lại chịu được?” Hứa Quân Hào dừng động tác cắn hạt dưa, nhìn Dịch Gia Di với vẻ nghiêm túc rồi nói: “Cho nên tôi chỉ làm việc của mình, đối với việc không cần tôi biết thì không bao giờ hỏi nhiều. Mấy tờ báo đưa tin liên quan đến nạn nhân đó cũng không đọc. Đoạn tình tuyệt nghĩa, bớt nghĩ bớt lo, không phiền não.”
Dịch Gia Di mỉm cười: “Sir Hứa cũng là đại triết học gia.”
Có đôi khi con người sống cụ thể một chút, quả thật càng dễ trở thành vật cách ly với các phiền não đi.
Quay đầu nhìn về phía thi thể, Dịch Gia Di ngửi thấy mùi hạt dưa truyền tới từ phía sir Hứa, trong nháy mắt chìm vào trong dòng chảy hình ảnh.
Người nổ súng là Tiền Quý Bang, mở tivi lên, dùng chăn bông to để giảm âm.
Sau khi giết người lại hoảng loạn như con chó bị đốt mông, nhưng vẫn nhớ phải phá hỏng cửa nhà, lật tung đồ đạc, đồ vô dụng thì đập vỡ nát, biến căn nhà thành một đống hỗn loạn, rất nhiều manh mối đều bị phá hỏng, lúc này mới vội vàng trốn chạy.
Dịch Gia Di lấy lại bình tĩnh, hồi tưởng lại toàn bộ manh mối có được cho đến nay trong vụ án, chúng hoàn toàn tương ứng với dòng chảy hình ảnh.
Cô nhìn giờ sau đó quay đầu nói: “Sir Hứa, tôi về làm việc đã.”
Hứa Quân Hào gật đầu, khi Dịch Gia Di rời đi, còn nhét một nắm hạt dưa cho cô.
“?” Dịch Gia Di.
“Lúc phiền lòng thì cắn một chút, động tác vô nghĩa máy móc có thể làm giảm bớt lo âu. Hạt dưa ngon còn có thể chữa lành tâm trạng xấu, hạt cứng mà, có thể bồi bổ một ít.” Hứa Quân Hào nói rồi nhướng mày, lông mày chạm vào tóc mái, khiến sợi tóc vốn rũ xuống bị đẩy cong lên.
“Thank you, sir Hứa.” Dịch Gia Di vừa cười vừa vẫy nắm đấm cầm hạt dưa, khi rời đi bước chân đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
…
Chiều hôm nay mọi người đi phỏng vấn toàn bộ người khả nghi trong các mối quan hệ xã hội của chủ nhà trọ đã liệt kê ra, khi trở về văn phòng thảo luận qua và đọc khẩu cung đã thu thập, cảm thấy có ba người khả nghi nhất.
Các thám tử tổ B tổng cộng chia thành bốn tổ, vừa vặn có thể luân phiên theo dõi ba người này, bởi vì Dịch Gia Di chưa ngủ trưa cho nên tổ nhỏ của cô và Từ Thiếu Uy trở về nhà nghỉ ngơi đầu tiên. Đến mười giờ tối lại tới đổi cho tổ nhỏ của anh Nhạc nghỉ ngơi, đợi tổ nhỏ của anh Nhạc nghỉ ngơi bốn tiếng lại tới thay cho những người khác.
Khi Dịch Gia Di đạp xe đạp rời đi, còn cười nói với Từ Thiếu Uy đợi ngủ đủ rồi sẽ về cục cảnh sát tập hợp, sau đó cùng tới thay tổ nhỏ của anh Nhạc.
Nhưng sau khi vòng lên con đường nhỏ về nhà, cô lại lén lút chuyển hướng, chạy thẳng đến hướng bắc.
Mục đích của cô chính là cục cảnh sát Thuyên Loan.
Từ Thiếu Uy từng bị thuyên chuyển đến cục cảnh sát Thuyên Loan, cảnh sát già của cục cảnh sát Hồng Khám bị giết và vụ cướp ngân hàng khu Hồng Khám đều xuất hiện vào thời điểm Từ Thiếu Uy làm cảnh sát mặc quân trang tại cục cảnh sát Thuyên Loan.
Dịch Gia Di muốn đi tìm hiểu toàn bộ những nơi mà Từ Thiếu Uy đã từng ở, mấy năm anh ta làm cảnh sát mặc quân trang kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.