Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 898 - Chương 898 - Mỗi Người Đi Một Ngả 2

Chương 898 - Mỗi người đi một ngả 2
Chương 898 - Mỗi người đi một ngả 2

Chương 898: Mỗi người đi một ngả 2

Trước đây, Gia Tuấn cũng giống như những đứa trẻ nghèo khác trong trường học, không có quần áo mới, khuỷu tay, cổ tay áo, đũng quần… đều có vết vá.

Mọi người sẽ xúm lại với nhau, nói xem vết vá của mẹ ai đẹp hơn vá lớn hơn. Gia Tuấn không có mẹ, tay nghề vá quần áo của anh cả và chị cả chẳng ra làm sao, nhưng chị hai của cậu bé lại rất lợi hại, không chỉ vá đẹp mà còn thường xuyên dùng hoa văn minh tinh hoạt hình đang rất phổ biến khi ấy để vá vào chỗ rách, tuy rằng đám trẻ sẽ bắt nạt đứa trẻ không có chỗ dựa nhất, nhưng vẫn có hơi kiêng dè Gia Tuấn, phần lớn đều muốn làm bạn của cậu bé.

Dù sao trẻ con cũng rất hiểu nhìn ánh mắt của người khác, chị hai của Gia Tuấn sẽ vá quần áo cho cậu bé như thế, chứng tỏ Gia Tuấn có người thương, có người yêu, có người quản, một đứa trẻ như vậy cũng không dễ bắt nạt đến thế, lỡ như bạn bắt nạt cậu bé, cách ngày chị hai của cậu bé tới đấm người thì phải làm sao?

Ai biết chị hai của cậu bé liệu có phải siêu nhân bạo lực siêu biết đấm hay không?

Vốn dĩ sinh thái học của đám trẻ như vậy rất ổn định, nhưng đột nhiên bắt đầu từ một ngày, khí chất của Gia Tuấn trở nên khác hẳn.

Gia Tuấn có gậy đánh bóng chày mới mà người khác không mua nổi, đi đôi giày thể thao đẹp nhất, mới nhất và sạch nhất, mỗi tuần đều sẽ thay vài bộ quần áo mới, không hề có mụn vá.

Bé trai nghèo túng kia đột nhiên trở nên sáng mắt hơn hẳn, nụ cười cũng càng rộng hơn, ánh mắt cũng sáng hơn, thậm chí còn dám giơ tay trả lời câu hỏi trên lớp, dám lớn tiếng nói chuyện với người khác, cũng không còn chôn mình ở một chỗ nào đó tại dãy sau của lớp học.

Thậm chí gần đây xếp lại chỗ ngồi, giáo viên còn vì biểu hiện xuất sắc trên lớp và tan lớp của Gia Tuấn mà xếp cậu bé lên trước hai hàng.

Một bầy sói có quan hệ ổn định đột nhiên mối quan hệ xuất hiện sự thay đổi, cho dù không phải con sói cuối đàn muốn làm vua sói thì vẫn sẽ nổi lên sóng gió thôi.

Hôm ấy tan học, hai đứa trẻ cao lớn ngồi hàng cuối trong lớp tập kết với ba nam sinh lớp trên, quấn riết lấy Dịch Gia Tuấn ở cổng trường.

Một nam sinh xắn tay áo đồng phục cao lên, lộ ra áo len cũ màu đen bên trong, nhìn hình đám mây trên áo len trắng bên trong áo đồng phục của Gia Tuấn nổi lên, nó vừa kéo vừa hỏi: “Đây là đan ra sao? Mày chém gió đúng không? Cái này là khâu vào phải không?”

“Đừng kéo áo len của tớ.” Gia Tuấn đánh bay tay đối phương, hôm nay cậu bé mặc áo lên mới, là chị A Hương đan cho cậu bé, trên áo len có rất nhiều đám mây màu xanh, áo len phẳng nhưng đám mây lại là hình nổi, tuy rằng không biết chị A Hương đã làm thế nào nhưng nó quả thật dính chung với áo len, mấy đám mây này cũng không phải khâu lên giống như mụn vá!

Thế này đã đủ giỏi lắm rồi, nhưng cái giỏi hơn là áo len của Gia Tuấn là độc nhất vô nhị.

Tay chị A Hương đan là nguyên tác, toàn bộ Hồng Kong cũng không có cái thứ hai đâu! Tay áo len còn thêu tên của cậu bé nữa. Chị hai Gia Như nói chỉ có thương hiệu lớn đặt may riêng ở nước ngoài siêu lợi hại mới thêu tên của người mua hàng lên áo thôi.

Dịch Gia Tuấn cũng không phải loại người thích hàng hiệu kia, nhưng cái áo độc nhất vô nhị đại diện cho tình yêu quý giá này khiến cậu bé rất tự hào, rất vui vẻ.

Khi cái áo độc nhất vô nhị này của Gia Tuấn trở thành trận chiến quần áo trong lớp, sự đố kỵ trắng trợn nhất của lũ trẻ cũng theo đó sinh ra.

“Kéo một cái thì đã làm sao? Cái áo này có gì ghê gớm đâu, còn không cho người ta sờ?” Một nam sinh khác cũng đi qua động tay động chân.

Tuy rằng Gia Tuấn có học thuật phòng thân nhưng suy cho dùng dáng người thấp, một người địch không lại được đối phương đông người, trong lúc giằng co lại có hơi đỡ trái hở phải.

Sau khi Từ Thiếu Uy và Dịch Gia Di chia làm hai đường ở cục cảnh sát Du Ma Địa cũng không hề về nhà ngủ mà tới Dịch Ký ăn cơm.

Dịch Gia Di không ở Dịch Ký, đại khái là về thẳng nhà ngủ rồi, Từ Thiếu Uy ngồi một lúc lâu bên bàn nhỏ ở cửa Dịch Ký, người qua người lại, chỉ riêng người ghép bàn với anh ta đã đổi hai lượt rồi.

Sau khi thanh toán xong rồi rời đi, anh ta bắt đầu đi dạo xung quanh, không có phương hướng mà chỉ đi lung tung.

Bình Luận (0)
Comment