Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 919 - Chương 919 - Vụ Cướp Tiệm Vàng Nhất Phẩm 3

Chương 919 - Vụ cướp tiệm vàng Nhất Phẩm 3
Chương 919 - Vụ cướp tiệm vàng Nhất Phẩm 3

Chương 919: Vụ cướp tiệm vàng Nhất Phẩm 3

Anh ta quay đầu thấy cô ta đi ở bên ngoài, lại giơ tay kéo cô ta một cái, lải nhải: “Đi ở bên trong đi, cách đường xe chạy xa một chút.”

“Em biết rồi, thưa sir.” Amay cười hì hì đáp lời, nhìn thấy bên đường có bán cá viên, cô ta chạy qua đó mua.

Tuy rằng ngoài miệng A Lễ càm ràm kêu cô ta đừng theo nữa, nhưng thấy cô ta mua đồ vẫn vô thức giảm chậm tốc độ.

Amay mua xong cá viên lại vội vàng đuổi theo anh ta, cắm xiên gỗ vào một viên cá ngấm đầy nước tương, đôi mắt cong lại hỏi anh ta: “Anh ăn không, sir?”

Đôi mắt của A Lễ vội nhìn xung quanh, thấy tuy người qua lại nhiều nhưng cũng không có ai đang nhìn anh ta, anh ta quay đầu liếc mắt nhìn cá viên trong tay cô bạn gái, nhanh chóng sáp lại gần, cúi người há miệng, a một cái nuốt viên cá vào miệng.

Chậm rãi nhai nuốt, còn phải lập tức dừng động tác miệng khi có người thi thoảng nhìn qua, giả bộ như đang chìm đắm trong công việc, hoàn toàn không hề ăn cá viên mà công dân nữ đút cho mình.

Đợi xác nhận không có ai nhìn nữa mới lại nhai vội vàng, cho dù vị có mê người đến đâu thì anh ta vẫn duy trì vẻ mặt nghiêm túc. Làm cảnh sát mà, nhất định phải nghiêm túc.

Bên cạnh vì có thêm một cô bạn gái, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tuần phố nên ngược lại A Lễ đi nhanh hơn, tâm trạng của cô bạn gái tốt, cũng theo anh ta bước đi như bay, có đôi khi ngược lại đi còn nhanh hơn anh ta, phải đứng ở trước mặt anh ta chọc cười anh ta chân ngắn như rùa.

Vì thế, một ngày này thời gian bọn họ đến điểm quẹt thẻ ở cửa tiệm vàng đối diện với quán ăn Lai Phúc sớm hơn ngày thường rất nhiều.

Dịch Gia Di đứng trong bốt điện thoại gọi điện cho tổ B vẫn luôn là âm máy bận, tu… tu… tu không ngừng.

Cô chỉ đành lại gọi điện cho bộ phận giám định, một kỹ thuật viên nhận máy nói các thám tử tổ B không ở đây.

Sau khi cúp máy lại gọi cho bộ phận pháp y, tai nghe được âm đợi, mắt thấy Tiền Quý Bang quả thật đi vào tiệm vàng, ánh mắt cô di chuyển xuống, Từ Thiếu Uy đã kéo cửa xe xuống xe, giả bộ thành người đi đường duỗi thắt lưng một cái, sau đó hai tay nhét túi quần, bám theo phía sau Tiền Quý Bang đi vào tiệm vàng.

Dịch Gia Di lòng nóng như lửa đốt, sir Hứa nhận máy nhưng vẫn không có thông tin của người tổ B ở đâu.

Tại ngã rẽ trên đường có một viên cảnh sát mặc quân trang sải bước đi về phía tiệm vàng Nhất Phẩm, vừa đi vừa nhìn xung quanh.

Ánh mắt của Dịch Gia Di liếc qua đường đối diện, nhìn chằm chằm vào cửa sổ của tiệm vàng Nhất Phẩm. Cô muốn cúp máy gọi chị Nhân giúp đi xem, nhưng thời gian cấp bách, thật sự không thể đợi ngắt một cuộc điện thoại rồi lại bấm một số máy khác.

Cho nên cô dứt khoát khẩn cầu sir Hứa giúp sắp xếp người tìm Phương Trấn Nhạc ở cục cảnh sát một chút, hoặc là gửi tin nhắn vào Bb-call cho sir Phương, tiệm vàng Nhất Phẩm đối diện với quán ăn Lai Phúc, có khả năng Tiền Quý Bang muốn cướp tiệm vàng, bây giờ đã tiến vào tiệm vàng.

Mời sir Phương ra quyết sách.

Hứa Quân Hào ghi lại lời của Dịch Gia Di, đồng ý lập tức liên hệ với Phương Trấn Nhạc, thay cô chuyển lời.

Dịch Gia Di chỉ đành vội vàng nói một tiếng “cảm ơn”, sau đó cạch một tiếng cúp máy, bước nhanh rồi chạy tới phía đối diện con đường.

Khi chạy đến bên cạnh xe của chú Cửu, cô nghe được tiếng súng vang đầu tiên…

“Bằng!”

Trái tim của Dịch Gia Di thắt lại, tốc độ bước nhanh hơn, lao thẳng đến cửa của tiệm vàng Nhất Phẩm.

Nếu cuộc đời không muốn nước chảy bèo trôi vậy chẳng khác nào đi đánh cược, người thất bại nhiều không kể siết, mà người thành công lại ít ỏi chẳng có mấy.

Từ Thiếu Uy đã hiểu rõ sự sắp xếp của vận mệnh đối với mình, chọn cách đấu tranh cũng sẽ không có một cơ hội đấu tranh thành công.

Vốn dĩ Từ Quý Bang không cần đi lấy súng bởi vì trước khi Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy tới theo dõi, hung khí của anh ta đã được giấu trong cái áo khoác da rồi.

Khi Tiền Quý Bang đi tới trước quầy thu ngân, không hề nhìn ngắm trang sức sáng lấp lánh ánh vàng trong quầy hàng dưới sự chỉ dẫn của nhân viên bán hàng, mà là nhìn xung quanh với vẻ khẩn trương thì Từ Thiếu Uy đã cảnh giác rồi.

Nghĩ đến có lẽ mình sẽ đoán lầm, lỡ như Tiền Quý Bang không rút súng ra cướp vàng mà anh ta lại đột nhiên ra tay, vậy rất có khả năng sẽ bị tố cáo… anh ta đã không thể khiến Dịch Gia Di thất vọng thêm nữa.

Bình Luận (0)
Comment