Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 921 - Chương 921 - Tôi Muốn Làm Một Cảnh Sát Tốt 2

Chương 921 - Tôi muốn làm một cảnh sát tốt 2
Chương 921 - Tôi muốn làm một cảnh sát tốt 2

Chương 921: Tôi muốn làm một cảnh sát tốt 2

Tiền Quý Bang thấy chạy trốn từ cửa chính đã không còn hy vọng, mồ hôi lập tức túa đầy người, trong vài giây ngắn ngủi không kịp nghĩ nhiều, kẻ liều mạng dưới tình huống cực đoan đã không còn cảm giác được sự sợ hãi nữa, đối diện với họng súng, anh ta không chỉ không trốn ngược lại còn đột nhiên thò tay tới, tóm lấy họng súng của viên cảnh sát mặc quân trang.

Viên cảnh sát mặc quân trang A Lễ đã tuần phố vài năm nhưng chưa bao giờ từng nổ súng, càng chưa từng gặp cảnh tượng như vậy.

Bắn thẳng vào đầu một người, chuyện như vậy khiến ngón tay của anh ta hơi run lên, có một thoáng do dự như thế.

Trong nháy mắt anh ta do dự, Tiền Quý Bang đã tung một quyền đánh bay khẩu súng trong tay anh ta, nắm đấm mạnh dưới trạng thái liều chết một phen chứa đựng sức mạnh quá mức kinh người, ngay cả A Lễ cũng bị một quyền này làm cho nghiêng người.

Bên ngoài tiệm truyền tới tiếng hét chói tai của cô gái: “A Lễ…”

Lúc này, Dịch Gia Di đã lao đến cửa tiệm vàng, cô dùng vách tường chỗ cửa làm vật chắn, sau khi thò đầu quan sát tình hình trong quán, cô giơ súng lên, không hề do dự mà nhắm vào vai Tiền Quý Bang, ngón tay hơi động định bóp cò súng…

Nhưng viên cảnh sát mặc quân trang A Lễ nghiêng người lập tức chắn, tầm nhìn của Dịch Gia Di, cô hoảng hốt nghiêng họng súng đi, nhả cò súng.

Chỉ trong nháy mắt này, tầm nhìn của cô đã hơi thay đổi.

Tiền Quý Bang đánh bay súng phối của A Lễ, thu nắm đấm lại định đi lên túm cổ áo anh ta.

Một bên khác, Từ Thiếu Uy đã cúi người chạy ra từ phía sau quầy hàng, anh ta nắm được ý đồ của Tiền Quý Bang, suy nghĩ muốn nổ súng lóe lên nhưng ý thức được khẩu súng của Tiền Quý Bang đang nhắm vào viên cảnh sát mặc quân trang, nếu anh ta nổ súng bắn Tiền Quý Bang, lúc gần chết chắc chắn Tiền Quý Bang sẽ bóp cò súng, đến khi ấy chỉ sợ A Lễ cũng sẽ không sống được.

Tiếp đó, tầm nhìn của anh ta băng qua A Lễ, nhìn thấy Dịch Gia Di bị chặn ở ngoài cửa.

Ánh mắt anh ta hơi lóe lên, chỉ trong một suy nghĩ, khóe môi anh ta chợt nhếch lên.

Ngay sau đó, anh ta đột nhiên quát to một tiếng thu hút sự chú ý của Tiền Quý Bang, cũng ngay trong nháy mắt Tiền Quý Bang nhanh chóng đảo tròng mắt nhìn qua, anh ta đột nhiên nhào tới.

“Á!” con ngươi của Dịch Gia Di co rút lại, trong khoảnh khắc nỗi sợ hãi bùng lên, cô há miệng la to nhưng âm thanh lại bị hai tiếng súng vang che lấp.

Cô nhìn thấy lưng của Từ Thiếu Uy nhào tới ôm chặt nghi phạm nhô lên hai cái, nước mắt chợt trào ra, không đợi nước mắt làm mờ tầm nhìn mà lách vào trong từ chỗ trống mà viên cảnh sát mặc quân trang A Lễ nhường cho, trong nháy mắt cơ thể còn chưa đứng vững đã bóp cò súng bắn thẳng vào đầu Tiền Quý Bang.

Bằng!

Cùng lúc tiếng súng vang lên, Dịch Gia Di bất chấp cò súng nhảy bật lại, tay phải cầm súng lại bắn thêm phát nữa, bắn lên cánh tay phải của Tiền Quý Bang lộ ra sau khi Từ Thiếu Uy trượt xuống.

Sau tiếng súng, cánh tay phải của Tiền Quý Bang giật lên, sau đó khẩu súng mà anh ta đang cầm kia lạch cạch hai tiếng rớt xuống đất.

Dịch Gia Di đi lên đá khẩu súng đi xa, nhanh chóng cất súng phối của mình vào trong bao súng, cô ngẩng đầu hô to với các cô gái bán hàng trước quầy tủ: “Gọi xe cứu thương! Cảnh sát!”

Sau đó lại nói với người phía sau: “Cầm súng canh ở cửa!”

Viên cảnh sát mặc quân trang lập tức hiểu ra Dịch Gia Di sợ hung thủ có đồng bọn, vừa hô to “yes, madam” vừa run rẩy nhanh chóng nhặt súng của mình lên, cũng cầm súng hướng lên trời, thủ vững ở cửa.

Nước mắt của Dịch Gia Di nhòe cả hai mắt, vội vàng dùng ống tay áo lau nước mắt, cô muốn mình bình tĩnh nhưng lại không có cách nào khống chế được.

Đến lúc này mới phát hiện ra cả người mình cũng đang run lên.

Tiền Quý Bang đã không còn động tĩnh gì nữa, còn Từ Thiếu Uy lại đang ho.

Tay cô run rẩy đỡ cánh tay anh ta, chậm rãi đỡ anh ta ngồi dựa lên bên tường.

Nhìn thấy gương mặt của anh ta rồi, cô lại càng không thể khống chế được nước mắt, trong nháy mắt này, dường như cô đã mất đi quyền khống chế bản thân, cả người lạnh toát, cô nghiến chặt răng, cố gắng chống lại trạng thái sinh lý tai ù, tim đập, cả người run lẩy bẩy, giơ một tay đè lên lồng ngực anh ta, một tay khác ấn lên động mạch chủ.

Bình Luận (0)
Comment