Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 941 - Chương 941 - Chào Đón Năm Mới 1

Chương 941 - Chào đón năm mới 1
Chương 941 - Chào đón năm mới 1

Chương 941: Chào đón năm mới 1

Mọi người đang bận rộn với khí thế ngất trời thì đột nhiên có khách tới.

Vậy mà lại là madam Khưu Tố San, Dịch Gia Di vội đi lên đón. Khưu Tố San vừa cười vừa chào hỏi tất cả người nhà họ Dịch, sau đó đưa quà tết mà mình mang tới qua. Là hạt cà phê, phô mai, chocolate và mấy thực phẩm khác mà chị ta nhờ bạn mang về từ nước ngoài, chị ta biết nhà Dịch Gia Di đông trẻ con, mấy món đồ ngọt này chắc chắn hợp khẩu vị của bọn họ.

Ngồi một lúc rồi Khưu Tố San cũng tạm biệt, Dịch Gia Di nhét hai túi đồ ăn vặt ngon miệng mà anh cả đã làm cho chị ta. Khưu Tố San lại lén lút nhét cho Dịch Gia Di tiền lì xì mà mình đã chuẩn bị cho Gia Tuấn, Gia Như và Bảo Thụ, nhờ cô đại diện giao cho đám trẻ sau khi tiếng chuông báo hiệu năm mới vang lên.

Dịch Gia Di lớn tiếng cảm ơn, cất lì xì xong, lại dẫn A Hương tiễn madam đến ngõ nhỏ, thẳng đến khi madam ngồi lên xe, sau khi khởi động xe lại vẫy tay với bọn họ từ cửa số xe, rồi bọn họ mới về cửa hàng.

Kết quả còn chưa bao lâu thì đại lực sĩ Tần Tiểu Lỗi lại đặc biệt ngồi xe buýt hai tầng tới đây, tặng hai túi to đầy khoai tây và cải thảo mà ông bà cụ ở nhà bọn họ trồng, anh ta cười ha ha với mọi người một lúc, lại trịnh trọng cảm ơn Dịch Gia Di rồi mới lại ngồi xe buýt về nhà đón tết.

Mà trong khoảng thời gian này, chú Cửu và thím Cửu cũng chạy tới một chuyến, bọn họ kiên quyết tặng một cái vòng tay vàng nhỏ cho Gia Như, tặng một cái khóa vàng nhỏ cho Gia Tuấn, lại tặng một bộ dụng cụ làm bếp mới có chất lượng vô cùng tốt cho Dịch Gia Đống.

Thím Cửu kéo Dịch Gia Di qua nói mùng một ngày mai phải về quê đi chúc tết, không thể gặp bọn họ cho nên hôm trừ tịch qua đây thăm đám trẻ trước.

Khi rời đi bà ta vẫn nhét mấy bao lì xì, nhờ Dịch Gia Di nhớ mùng một đại diện trao lại cho đám trẻ.

Dịch Gia Di vốn định từ chối nhưng thím Cửu lại kéo cô nói chuyện vụ án của chú Cửu ngày trước, cũng may mà có cô giúp, đây là đại ân, không phải là chuyện mà một hai món quà nhỏ có thể thay thế được, quà nhẹ nhưng tình ý nặng, nói cô đừng ghét bỏ, càng đừng cảm thấy có gánh nặng.

Chú Cửu ngồi ở bên cạnh vắt chéo hai chân, bộ dáng cà lơ phất phơ. Cho dù là lúc ở nhà có bị vợ chê thế nào thì ở bên ngoài cũng phải giả bộ là bố tướng.

Khi rời đi, Dịch Gia Di lại nhét một ít đồ ngon cho thím Cửu, thím Cửu còn định từ chối nhưng chú Cửu rất nhanh mắt đã từ phía sau đi qua giúp vợ xách đồ, vừa cười vừa khoác cánh tay thím Cửu, vẫy tay với Dịch Gia Di, sau đó thấp giọng nói: “Đi thôi đi thôi, tay nghề của Gia Đống tốt lắm, bà đừng ngại, chúng ta mang về nhà nếm thử thôi.”

“Chỉ có ông thèm thôi, cũng không hỏi người ta đón tết có đủ ăn không mà lại cầm nhiều đồ đi như thế...” Thím Cửu quay đầu, không nhịn được mà trách móc.

“Rồi rồi, là tâm ý của Thập Nhất, cầm cũng cầm rồi, đi thôi.” Chú Cửu vừa nói vừa liếc mắt ra hiệu cho thím Cửu: “Nhỏ tiếng một chút, bà lớn tiếng như thế làm gì? Làm như rất hung dữ với tôi ấy...”

Hai vợ chồng già vừa đấu võ mồm vừa rời đi, Dịch Gia Di nắm tay Gia Tuấn, đều rất buồn cười.

Bọn họ vừa định vào trong thì lại phát hiện ra có hai vị khách không ngờ tới, vậy mà lại là vợ và con gái của viên cảnh sát già đã chết trong vụ án giết cảnh sát.

Lý Ngọc Hà từ rất xa đã nhìn thấy Dịch Gia Di và Gia Tuấn cũng nhiệt tình vẫy tay với họ, xách túi lớn túi nhỏ chạy bịch bịch tới.

“Chị Gia Di.” Lý Ngọc Hà vẫn cười xán lạn như xưa, cô ta còn cúi đầu vỗ lên cái đầu nhỏ của Gia Tuấn.

Dịch Gia Di mời hai người vào nhà, sau khi giới thiệu với mọi người, bà Lý mới lấy toàn bộ quà ra.

Thức uống hạt dinh dưỡng, nước uống trà lạnh, sữa bò, bánh hấp, hoa quả, muốn gì có nấy, vậy mà còn có cả mấy quyển sách cho đám người Gia Tuấn và Gia Như đọc.

“Em thấy trong quán các chị có góc đọc sách, bên trên bày vài quyển sách nên em cũng mua một ít.” Lý Ngọc Hà nói với vẻ ngại ngùng.

Hôm nay cô ta và bà Lý đều mặc quần áo mới, tuy rằng không phải kiểu dáng thời thượng nhưng cũng sạch sẽ chỉnh tề, không giống với dáng vẻ bụi bặm và nghèo khó ngày trước.

Bình Luận (0)
Comment