Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 942 - Chương 942 - Chào Đón Năm Mới 2

Chương 942 - Chào đón năm mới 2
Chương 942 - Chào đón năm mới 2

Chương 942: Chào đón năm mới 2

“Cảm ơn.” Dịch Gia Di vội vàng mời bọn họ ăn hoa quả và hạt dưa, bà Lý ngồi xuống bên bàn nói chuyện với A Hương và Clara, biết được hai người này đều quen biết người nhà họ Dịch từ những vụ án khác nhau, lập tức lộ ra vẻ mặt mừng rỡ như gặp được người thân, lại càng nói chuyện hào hứng với bọn họ hơn.

Lý Ngọc Hà thì lại kéo Dịch Gia Di vào trong góc lén nói chuyện.

“Cũng may, em không cần một mình giữ kín một bí mật nữa.” Lý Ngọc Hà nắm tay Dịch Gia Di: “Cảm ơn chị Gia Di.”

“Cảm ơn tôi làm gì?” Dịch Gia Di lắc đầu.

“Chị dẫn cảnh sát Từ tới thăm em.” Lý Ngọc Hà vừa ăn hạt dưa vừa thi thoảng lại liếc mắt nhìn vẻ mặt của Dịch Gia Di: “Chị vẫn ổn chứ?”

“Rất ổn, có vài thứ không theo ý mình, chưa thể loại bỏ, nhưng đón giao thừa xong vẫn có thể là một năm mới.” Dịch Gia Di nhún vai: “Đây chính là đời người.”

Niềm vui còn đây và vẫn còn đây.

“Vậy thì tốt, em chỉ lo cho chị thôi.” Lý Ngọc Hà nhíu mày, thành thật nói: “Thật đấy, em biết chị là người thế nào mà.”

“...” Dịch Gia Di nhìn xuống, nghĩ ngợi, cũng đột nhiên bảo: “Không ngờ một người khác biết bí mật này lại là em.”

Lý Ngọc Hà chống má, mím môi nghe Dịch Gia Di kể chuyện.

“Tính thi vào trường đại học nào chưa?” Dịch Gia Di hỏi.

“Đại học Hồng Kông ạ.”

“Muốn học ngành gì?”

“Luật sư.”

“Vậy rất tốt, ôi, chẳng qua phải học thuộc rất nhiều thứ, phải đọc rất nhiều vụ án, tiếp xúc với đủ muôn kiểu người.”

“Đúng vậy, em cũng nghĩ kỹ rồi, pháp luật là một con dao, người bình thường không thể dùng nhưng luật sư thì có thể.” Lý Ngọc Hà cười rất tự tin: “Hình như em không phải người hợp đàn cho lắm, không có gánh nặng đạo đức lớn đến vậy, có thể buông tay đi dùng con dao kia, sau đó kiếm tiền.”

“Tin rằng em có thể làm rất tốt.”

“Em cũng nghĩ như vậy.” Lý Ngọc Hà nhìn Dịch Gia Di, không hề che giấu tính toán của mình: “Hơn nữa em quen tổ trưởng và cảnh sát, em không chỉ có dao mà còn có khiên, có ô dù. Sau này không ai có thể bắt nạt được em, chỉ có phần em bắt nạt người ta thôi.”

“Này! Em đừng nói như thế, tôi phải can thiệp vào thanh xuân của em đấy! Phát ngôn của ác nữ gì vậy?” Dịch Gia Di giả bộ nghiêm mặt.

“Chị yên tâm đi, em sẽ làm một người tốt mà.” Lý Ngọc Hà vội đảm bảo.

“Sẽ luôn watching you!” Dịch Gia Di chỉ vào hai mắt mình.

“Em biết rồi.”

Dịch Gia Di lại có hơi ngưỡng mộ Lý Ngọc Hà, con người ta hiếm khi được sống là chính mình và thẳng thắn như vậy.

“Năm mới vui vẻ.”

“Năm mới vui vẻ.”

Hai người đột nhiên nhìn nhau mà cười, tất cả đều không nói ra.

Sau khi tạm biệt hai mẹ con Lý Ngọc Hà, Dịch Gia Di mới giúp bày xong quà, quay đầu thì lại thấy Lưu Gia Minh xách hai túi rượu vào cửa.

“Sao lại nhiều như thế?” Dịch Gia Di kinh ngạc.

“Mẹ tôi kêu tôi mang qua để năm mới các cô uống, có chai nồng độ cồn cao, có chai thì thấp. Nồng độ cồn thấp đến ngay cả Gia Như cũng có thể uống, bên này còn có sữa dừa mà Gia Tuấn có thể uống.” Lưu Gia Minh đặt hai túi đồ lên bàn, lại nhét một đống lì xì cho Dịch Gia Di, nhờ cô mùng một phát chúng cho Gia Như, Gia Tuấn và Đinh Bảo Thụ, sau đó lại hùng hùng hổ hổ rời đi, nói xe của người nhà mình đang đỗ ven đường, không thể đỗ quá lâu.

Dịch Gia Di tiễn Lưu Gia Minh đi, muộn hơn một chút lại tiếp đón một nhà sáu người Gary, và anh Tam Phúc qua đây đưa lì xì cùng hai tảng sườn heo nhỏ...

Gần đến giờ cơm tối, các hàng xóm cũng lần lượt qua đây tặng đồ ăn, Dịch Gia Đống lại tặng thức ăn vặt mà mình đã chuẩn bị trước đó lại cho người ta.

Một ngày vô cùng náo nhiệt, thẳng đến khi trời đã gần tối rồi, mọi công việc chuẩn bị từ trước cho cơm tất niên cuối cùng cũng đã bớt được thời gian rảnh trong lúc bận rộn để làm xong.

Đến lúc này, toàn bộ người Hương Giang đều đã về nhà, cũng sẽ không còn khách tới nữa, cuối cùng thì mọi người cũng có thể tĩnh tâm để bắt đầu chào đón một năm mới đến.

Dịch Gia Di phái Tiểu Gia Tuấn ra ngoài mua bài, sau đó lại ngồi túm tụm lại đánh bài.

Màn đêm vừa kéo xuống, trong ngõ nhỏ đã bắt đầu có tiếng pháo trúc, xung quanh cũng thấp thoáng bốc lên mùi pháo cháy, thuộc một loại mùi vị ký ức của năm mới.

Dịch Gia Di quay đầu hỏi anh cả: “Anh cả, em đã mua pháo hoa nhỏ rồi, lát nữa chúng ta ra sân đốt được không?”

Bình Luận (0)
Comment