Chương 945: Cung hỉ phát tài 2
Sau bữa cơm, mọi người lại ngồi quây quần bên nhau học cách gói sủi cảo với A Hương.
Tuy Dịch Gia Di lớn tiếng đòi cán vỏ sủi cảo nhất, nhưng Phương Trấn Nhạc lại lấy cái chày cán bột từ tay cô, ôm công việc vất vả nhất này vào tay mình.
Dịch Gia Di chỉ đành say khướt chống má ngồi bên cạnh anh, nhìn anh nhanh chóng học theo chàng trai đậu hũ phải làm thế nào, sau đó tốc độ càng cán càng nhanh, cạch cạch cạch cán mỏng vỏ sủi cảo.
Hình ảnh lặp lại có tiết tấu vô cùng giải tỏa căng thẳng, cũng vô cùng thôi miên, Dịch Gia Di gật đầu vài cái, gần như ngủ gật luôn rồi, trong lúc mơ màng ngay cả một cái sủi cảo cũng chưa gói được.
Ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng đếm ngược tựa xa tựa gần: “Mười, chín, tám...”
“A a a! Sắp sang năm mới rồi!” Gia Như nhảy bật dậy từ trên ghế, hoạt bát giống như một con khỉ.
“Chỉ sang năm mới thôi mà.” Tiểu Gia Tuấn ngược lại cứ đòi giả bộ già dặn, chậm rãi đứng dậy theo Gia Như.
Mấy người Dịch Gia Di ngồi vây quanh bàn, vừa nhìn chằm chằm từ đầu đến cuối vỗ tay theo từng cái, vừa đặc biệt hô lên cho có bầu không khí.
“Sáu, năm, bốn, ba...”
“Coong!”
Tiếng chuông đồng hồ năm mới cuối cùng cũng gõ vang, tất cả mọi người như ong vỡ tổ ùa ra ngoài, hét chói tai, đốt pháo hoa, ồn ào nhảy nhót lung tung.
Mọi người đều biến về làm trẻ con, vào một khắc sang năm mới này, bạn có thể buông thả hành vi của mình, giống như trở về thời thơ ấu, hô to hét to cười to, cho dù giống như một con khỉ cũng không có ai chê cười bạn cả.
Dịch Gia Di bị tiếng ồn đánh thức, cũng cầm pháo hoa nhỏ ra ngoài đốt, vừa nghịch lửa vừa dặn dò mọi người chú ý an toàn.
Vì tối nay mọi người ăn thật sự quá no nên phần lớn sủi cảo gói buổi tối đều được Dịch Gia Đống mang đi cấp đông, chỉ luộc mười mấy cái cho mọi người làm bữa khuya.
Khi uống canh sủi cảo, mấy người Gia Tuấn và Gia Như chúc tết các trưởng bối như Phương Trấn Nhạc, mấy người trưởng thành đã bắt đầu đi làm kiếm được tiền đều lần lượt móc lì xì ra.
Dịch Gia Di lại móc một đống lì xì bự mà ban ngày mọi người nhờ cô chuyển giao, như tiên nữ rải tiền...
Lần này Gia Như, Gia Tuấn và Đinh Bảo Thụ cũng phát tài rồi, đều ôm lì xì cười như con trai ngốc nhà địa chủ.
“Chưa kết hôn vẫn là trẻ con, em cũng muốn có lì xì.” Dịch Gia Di nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Người trong nhà này đều chưa kết hôn cả.” Dịch Gia Đống vỗ lên đầu cô.
“Ha ha ha, cũng đúng nhỉ.” A Hương chống má, mỉm cười nhìn mọi người náo nhiệt.
“Nhưng chúng tôi có quà cho cô.” Tôn Tân đột nhiên mở miệng, nói xong móc một cái hộp từ trong đống túi vác về đây.
“Tôi sao?” Dịch Gia Di thấy ánh mắt của Tôn Tân nhìn về phía mình, cũng trừng mắt ngạc nhiên.
“Chúng tôi có thể tới Dịch Ký, có thể cùng nhau ở đây đón tết có liên quan mật thiết nhất với cô.” Clara ngồi xuống bên cạnh Dịch Gia Di, nắm tay trái của cô.
A Hương gật đầu, nắm tay phải của Dịch Gia Di.
“Bảo Thụ nhỏ tuổi nên tôi thay thằng bé trả phần của em ấy.” Phương Trấn Nhạc vỗ lên đầu Bảo Thụ.
“Các em cũng có phần?” Dịch Gia Di nhìn xung quanh với vẻ khó tin.
“Em với chị hai bỏ ít lắm, quà to phải đợi bọn em trưởng thành mới có cơ.” Gia Tuấn gật đầu.
Dịch Gia Di mím môi ôm hộp quà mà Tôn Tân đưa qua: “Là gì thế?”
“Em mở ra xem đi.” Dịch Gia Đống hất cằm, ra hiệu cho cô mở quả.
Món qua đã được mọi người bàn bạc với nhau từ trước năm mới, Phương Trấn Nhạc đặt hàng trước, lúc Tôn Tân trở về thì đi lấy.
Dịch Gia Di áng chừng, cũng nặng đấy, cô ngẩng đầu lên với vẻ vui sướng, trong đôi mắt to tràn ngập ánh sáng, sau đó nôn nóng dỡ hộp quà, ngay khi nhìn thấy bức ảnh điện thoại di động sáng ngời bên trên hộp đựng, cô kinh ngạc hét chói tai.
Dịch Gia Di nhanh chóng móc con di động Motorola siêu nặng nề ra, cầm nó trong tay rồi giơ đến bên tai, dưới ánh mắt của mọi người, giả bộ hắng giọng: “Alo?”
Gia Tuấn lập tức đáp: “Xin hỏi là cô Dịch Gia Di phải không?”
“Vâng, xin hỏi có chuyện gì vậy ạ?” Dịch Gia Di quay đầu, cười hì hì hỏi.
“Cô đã trúng Mark Six trị giá năm triệu, làm phiền cô có thời gian rảnh hãy đến nhận thưởng, rất nhiều tiền đặt ở đây chiếm chỗ quá.” Gia Tuấn nói vớ vẩn với bộ dáng nghiêm trang.
“Ha ha ha.” Mọi người bị chọc đều cười ầm lên.
Dịch Gia Di cảm động ôm con điện thoại di động, ánh mắt chuyển qua mỗi một người đang mỉm cười nhìn mình, sau đó quay đầu nhào vào trong lòng A Hương.
Rất hạnh phúc.
Đây đại khái chính là cảm giác giấc mơ thành hiện thực...
Năm mới vui vẻ!
Năm mới thật sự rất vui vẻ.
...