Chương 977: Tổ trọng án vụ án diệt môn liên hoàn 2
“Không thành vấn đề.” Vương Kiệt Vượng lập tức ra dấu “OK.”
Âu Chúc Hào quay đầu liếc mắt nhìn cảnh ti Hoàng, chỉ cảm thấy Tây Cửu Long người ta đúng là rất không tồi, lại thấy rất bất mãn với các giám sát và tổ trưởng của tổ trọng án Bắc Tân Giới nhà mình.
Ông ta quay đầu liếc mắt nhìn qua một dãy cảnh quan ngồi bên phía mình với ánh mắt lạnh lùng, mọi người lập tức cảm giác được áp lực.
Vì thế trong cuộc họp trao đổi tiếp theo, các cảnh sát Bắc Tân Giới đã nghĩ đủ mọi cách tích cực thể hiện, đặt câu hỏi, nêu ra suy nghĩ, khiến cho hiện trường cuộc họp trở nên vô cùng sống động.
Phía bên Tây Cửu Long cũng không cam lòng yếu thế, cũng nhiệt liệt lên tiếng, phát biểu ý kiến của riêng mình.
Cảnh ti Hoàng và Âu Chúc Hào lại càng ngồi thẳng người dậy, ánh mắt như điện, giao tranh bắn rẹt rẹt rẹt.
Sir Neil thì vui như mở cờ trong bụng, dù sao thì chuyện này đối với vụ án cũng là một việc tốt, cái mà ông ta muốn chính là loại thái độ làm việc này của mọi người.
Vừa nghĩ đến người đã khích lệ mọi người hăng hái hẳn lên kia, hình như chính là nữ tổ trưởng lúc này vừa đang ghi chép, vừa làm ra động tác nhỏ gãi đầu khi suy nghĩ, trong nháy mắt ông ta cũng giống như cảnh ti Hoàng, càng ngày càng thấy nữ cảnh sát hậu sinh nghiêm túc và tích cực này thuận mắt.
Nhìn thấy sir Neil lộ ra vẻ mặt khen ngợi đối với tổ trưởng của Tây Cửu Long, một đám cảnh quan Bắc Tân Giới lại càng đứng ngồi không yên, phát ngôn càng lúc càng hăng hái, mật độ càng lúc càng cao.
Dịch Gia Di ngồi trong phòng họp lớn đối diện với một nữ giám sát khác, cả hai đồng loạt lộ ra vẻ mặt cười khổ.
Bọn họ cũng coi như đã được chứng kiến lòng hiếu thắng của đám đàn ông. Bộ dáng cầu được thể hiện này tuy rằng đã cố gắng khiêm tốn và rụt rè, nhưng so với học sinh tiểu học giơ tay giành trả lời câu hỏi cũng không tính là có sự khác biệt quá lớn.
Lại ngồi thêm một lúc, Dịch Gia Di phát hiện ra mình muốn nghe giám sát Vương Kiệt Vượng giới thiệu về vụ án một cách liền mạch và thông thuận cũng khó mà làm được.
Cô nhíu mày ngẩng đầu, thấy bên Bắc Tân Giới dối điện lại có một vị giám sát muốn phát biểu ý kiến với bài giới thiệu của Vương Kiệt Vượng… đây hoàn toàn không phải đang thảo luận về tình tiết vụ án mà quả thật giống y như đại hội thi nói ấy.
Dịch Gia Di không thể nhịn được nữa, nếu các người đã khen ngợi như vậy, vậy tôi cũng sẽ không khiêm tốn nữa.
Vì thế, trước khi bên đối diện giành được “phát biểu ý kiến” thì Dịch Gia Di đã dẫn đầu mở miệng.
Cũng đừng câu hỏi nào cũng ngắt lời sir Vương nữa, chúng ta cứ dứt khoát đưa ra một đống nghi vấn rồi thảo luận luôn đi.
Vì thế, cô liên tiếp nêu ra mười mấy câu hỏi đối với chủ đề mà Vương Kiệt Vượng đang nói.
Thuận theo nghi vấn mà mình đã liệt kê trên sổ vào tối qua mà đọc lần lượt ra.
Mới đầu, giám sát vừa rồi không thể giành được quyền lên tiếng còn khoanh tay với vẻ không cam lòng, nhưng dần dần nghe cô nhắc đến câu hỏi thứ tư, cuối cùng anh ta cũng buông cánh tay đang khoanh trước ngực xuống, vẻ mặt cũng hiển nhiên tự rút đi, cảm thấy may vì vừa rồi mình đã không tùy tiện lên tiếng.
Nếu mở miệng rồi, Dịch Gia Di dứt khoát sẽ vừa đặt câu hỏi, vừa giúp toàn bộ tổ chuyên án lần ra mạch suy nghĩ…
Từ những điểm khác nhau giữa các người bị hại, đến chân dung về ngoại hình chiều cao, đặc trưng có khả năng có của hung thủ.
…
Cảnh ti Hoàng cười khiêm tốn, lén lút thăm dò ý của sir Neil nhưng rất lâu mà chẳng hiểu được gì cả.
Ông ta nghĩ, dù sao chắc chắn cũng là thích đi, là chuyện tốt, ngược lại không cần thiết phải nghĩ thấu toàn bộ tâm tư của trưởng quan. Cho nên ông ta cũng thản nhiên, ngẩng đầu tiếp tục nghe Dịch Gia Di và Vương Kiệt Vượng đối thoại, thi thoảng cũng ghi chép một số thứ vào sổ, thỉnh thoảng còn quay đầu hỏi suy nghĩ của Tannen, hoặc là đưa ra một vài khả năng.
Loại động não tập trung chú ý cường độ cao này, ngược lại cũng đã rất lâu rồi ông ta chưa trải qua.
Trước đây khi còn ở tuyến một luôn chê mệt, còn bây giờ thì sao… lại rất hưởng thụ…
Dường như tìm về được năm tháng nhiệt huyết khi còn trẻ, nhất thời hồi xuân vậy.