Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1081 - Chương 1081: Gửi Đến Những Gì Cô Viết

Chương 1081: Gửi đến những gì cô viết
Chương 1081: Gửi đến những gì cô viết
Chương 1081: Gửi đến những gì cô viết




Cộc cộc, Hà Quang Hữu gõ cửa, nhanh chóng mang theo túi tài liệu của Đào Trí Kiệt bỏ quên trên xe bước vào.

Thấy người đã tới, Đào Trí Kiệt liền mở túi công văn và lấy tập tài liệu do Tạ Uyển Doanh viết ra.

“Là cô ấy viết sao?” Nhìn thấy động tác của anh ta, viện trưởng Ngô liền hỏi.

Viện trưởng dường như biết cô là người viết cái này, Đào Trí Kiệt đành phải gật đầu.

“Đọc đi.” Viện trưởng Ngô nói với anh ta.

Đào Trí Kiệt sững sờ một lúc, sau đó quay lại giải thích, "Viện trưởng, tôi chưa có đọc qua nó..”

Có bao nhiêu giáo sư già được kính trọng đang ngồi trong phòng chứ, yêu cầu anh ta ở trước mặt mọi người đọc bản nghiên cứu trường hợp tử vong do một sinh viên y khoa viết? Hơn nữa, chính bản thân anh ta cũng chưa có thời gian để đọc nó.

"Điều đó không quan trọng. Tôi biết rằng giáo sư Lỗ đã yêu cầu cô ấy viết. Giáo viên Lỗ đã tin tưởng cô ấy, chúng tôi cũng tin tưởng cô ấy như vậy". Viện trưởng Ngô nói.

Các bác sĩ khác không hiểu chuyện liền hỏi: "Giáo sư Lỗ kêu ai viết?”

Viện trưởng Ngô cẩn thận nói với bọn họ: "Giáo sự Lỗ đã đưa hồ sơ bệnh án của thầy Trương cho một sinh viên y khoa trong bệnh viện của chúng ta xem. Hi vọng người mới có thể bày tỏ một số quan điểm y tế bắt kịp với thời đại mà không do dự."

Y học đang phát triển từng ngày, nếu ngày nay việc thảo luận về những ca tử vong trong quá khứ được tiến hành, thì không có gì ngạc nhiên khi mọi người có thể có những ý tưởng và khái niệm mới cùng với sự xuất hiện của những công nghệ mới, những khái niệm mới trong y học.

Theo lý mà nói, giáo sư Lỗ cũng có thể hỏi bọn họ. Có lẽ vì lý do này mà Viện trưởng Ngô đã gọi mọi đến tổ chức cuộc họp này. Trên thực tế, tất cả mọi người ở đây đều biết rằng gần đây giáo sư Lỗ bị đồn là có bệnh. Giáo sư Lỗ muốn lấy hồ sơ bệnh án của thầy Trương và thảo luận lại, có thể thấy trong lòng bà ấy đang có vướng mắc. Buổi họp của viện trưởng Ngô tối nay cũng hy vọng sẽ giải quyết được những nghi ngờ trong lòng của giáo sư Lỗ.

Chỉ là sau khi đến nơi, mọi người đều không nói gì về chuyện đó. Là vì không nhớ rõ chuyện 4 năm trước sao? Rõ ràng là không phải, lí do là vì bọn họ đều có uẩn khúc giống như giáo sư Lỗ, nên không biết phải mở miệng thế nào đây.

Lắng nghe suy nghĩ của người mới cũng không sao cả, chủ yếu là vì giáo sư Lỗ có thể tin tưởng người này, và họ cũng muốn biết chuyện gì đang xảy ra.

Đào Trí Kiệt trong lòng lo lắng, nói với Viện trưởng Ngô: “Cô ấy bốn năm trước không có ở đó, không phải người trong cuộc, cũng không biết nhiều về tình hình lúc đó, những gì cô ấy viết ra sợ là có bất công. "

" Nếu cô ấy không phải là người có liên quan, vựa vặn đây là thời điểm thích hợp để làm người đứng ngoài cuộc và chỉ ra một số sai lầm cho chúng ta.” Viện trưởng Ngô cười cười nói : “Như thế nào? Sợ tôi sẽ ăn thịt cô ấy?"

Viện trưởng Ngô biết nói đùa như vậy, chứng tỏ tâm trí của ông ấy rất bình tĩnh. Không nghi ngờ gì nữa, thời gian có thể mài mòn rất nhiều góc cạnh năm xưa.

Viện trưởng đã nói như vậy, Đào Trí Kiệt cũng không thể xem nhẹ. Không chỉ có một vị giáo sư to lớn như Viện trưởng Ngô. Điều mà Tạ Uyển Doanh không biết là viện trưởng Ngô đã đưa ra quyết định vào thời điểm đó.

Chỉ có một người nói điều này. Nếu những người khác khác không đồng ý và phản đối, mọi việc có thể sẽ diễn ra theo chiều hướng khác. Kể cả những giáo sư cũ rất được kính trọng trong bệnh viện cũng đều im lặng. Những người này không thể sợ viện trưởng Ngô, trong lòng rõ ràng đã đồng ý với ông ấy.

Nghĩ đến đây, bàn tay của Đào Trí Kiệt dường như muốn đem tài liệu của Tạ Uyển Doanh viết nhét lại trong túi.

Viện trưởng Ngô nhìn ra được suy nghĩ của anh ta, hỏi những người khác ở trong phòng, "Mọi người đều phản đối sao?”

Triệu Hoa Minh đã xem người viết nó rồi, nghĩ rằng tối hôm qua đã giao sách và sáng nay nhận được thư cảm ơn, anh ta dẫn đầu nói: "Không phản đối. Tôi đồng ý với viện trưởng Ngô. Suy nghĩ của mỗi thế hệ là khác nhau và kiến thức là không liên quan. Cá nhân tôi muốn nghe suy nghĩ của những người mới. "





Bình Luận (0)
Comment