Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1144 - Chương 1144: Mọi Người Đều Căng Thẳng

Chương 1144: Mọi người đều căng thẳng
Chương 1144: Mọi người đều căng thẳng
Chương 1144: Mọi người đều căng thẳng




Đáng sợ nhất là chuyện này sẽ kéo tất cả mọi người xuống nước. Trương Hoa Diệu kia mỗi ngày đều ở đây đợi nắm tóc của Quốc Hiệp bọn họ. Hành động này của Đàm Khắc Lâm rõ ràng là đưa mình vào họng súng của đối phương. Thường Gia Vĩ nghĩ.

Hai tay Phó Hân Hằng chống lên bàn, chỉ thị với bác sĩ báo cáo: “Bác sĩ Lý, cậu đi gọi y tá đã nói chuyện này đến đây.” Phải hỏi rõ tình hình hiện tại của Đàm Khắc Lâm như thế nào.

Tốt nhất là có thể hỏi người ở khoa tổng quát hai, hỏi chính Đàm Khắc Lâm. Chỉ sợ người khoa tổng quát hai không dám nói, Đàm Khắc Lâm càng không muốn nói.

Nghĩ đến đây, Đào Trí Kiệt quay đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào tiểu học muội đang cầm điện thoại.

Bị đàn anh nhìn, Tạ Uyển Doanh nhận ra rằng mình đã quên cúp điện thoại.

Giáo sư Tiểu Tôn đối diện nghe thấy động tĩnh của bọn họ ở bên này, nghe thấy tiếng mắng chửi người của Thường Gia Vĩ, gấp đến độ muốn mắng lại, nói: “Bạn học tiểu Tạ, em phải biết rằng, xảy ra loại chuyện như này là ngoài ý muốn. Giáo sư Đàm là người không muốn chuyện này xảy ra nhất. Em bảo bọn họ yên tâm, dù giáo sư Đàm nói cái gì cũng sẽ không hoãn cuộc phẫu thuật của giáo sư Đàm đâu.”

“Đưa điện thoại cho anh.” Đào Trí Kiệt đưa tay về phía cô.

Tạ Uyển Doanh chần chừ.

“Anh không phải đã nói với em nhiều lần rồi sao? Anh rất dễ nói chuyện.” Đào Trí Kiệt nhìn cô cười ấm áp, là muốn để cho cô yên tâm.

Khi cố gắng đấu tranh, Tạ Uyển Doanh lựa chọn tin tưởng đàn anh Đào dễ nói chuyện, đưa điện thoại.

Nhận điện thoại, Đào Trí Kiệt lập tức hỏi tình hình người đối diện: “Bác sĩ Đàm bây giờ có thể nói chuyện không? Nếu có thể nói chuyện, để tôi nói chuyện với anh ấy vài câu”

Là đức phật đó! Tôn Ngọc Ba không thể làm gì khác hơn chửi mát bạn học tiểu Tạ thành thật ngốc nghếch, đừng nói là kết quả sẽ bị lộ ngay lập tức.

“Đưa điện thoại cho tôi đi.” Đàm Khắc Lâm đã biết, nói với người bên dưới.

Đích thân Thi Húc cầm điện thoại giúp anh ta, dù sao thfi tay của anh ta có vết thương vừa mới xử lý xong.

“Bác sĩ Đàm, đợi lát nữa tôi đến thăm anh.” Đào Trí Kiệt thấy anh ta nhận điện thoại liền đi thẳng vào vấn đề. Với tư cách là bác sĩ điều trị chính và mổ chính của bệnh nhân, anh ta phải tận mắt chứng kiến ​​xem chấn thương của một thành viên quan trọng trong ca phẫu thuật có ảnh hưởng đến ca phẫu thuật hay không.

“Cậu có thể đến.” Đàm Khắc Lâm sảng khoái đáp.

Ca phẫu thuật lớn như vậy, ai cũng không thể xem thường, ai cũng không gánh nổi hậu quả đó.

“Cậu đang ở khoa tim mạch xem tình hình giáo sư Lỗ sao?” Đàm Khắc Lâm sau đó hỏi ngược lại anh ta: “Cậu không đến chỗ tôi cũng không sao. Tôi hiện tại đã xử lý xong hết rồi, cần phải đến khoa tim mạch xem bệnh nhân và bệnh án.”

“Tôi đang ở văn phòng của bác sĩ Phó, anh có thể đến văn phòng của anh ấy trước. Bác sĩ Trương đang ở trong phòng bệnh nhân rồi.” Đào Trí Kiệt nói với anh ta.

“Được.” Đàm Khắc Lâm thể hiện đã rõ tình hình hiện trường.

Nếu như bị Trương Diệu Hoa biết, nói không chừng sẽ chế giễu nhạo bạng các bác sĩ của Quốc, không đủ chuyên nghiệp.

Tầm khoảng mười phút, Đàm Khắc Lâm đã lên đến khoa tim mạch.

Tất cả người trong văn phòng đang đợi anh ta đi vào, lúc nhìn thấy anh ta nhao nhao đứng dậy muốn hỏi thăm.

Thi Húc đi theo anh ta đến nhìn thấy những ánh mắt quan tâm của nhiều người, nghĩ: Bình thường những người này cũng không thấy quan tâm gì Đàm Khắc Lâm, nhưng có thể thấy mục đích của mọi người là không phải quan tâm đến Đàm Khắc Lâm.

“Tay của anh như thế nào rồi?” Thường Gia Vĩ xông đến hỏi đầu tiên, dò xét hai tay Đàm Khắc Lâm đút trong túi áo blouse trắng.

Xuyên qua ống tay áo, hai tay Đàm Khắc Lâm bỏ ở trong túi tự nhiên rủ xuống, chợt nhìn không làm cho người khác nhận ra được dáng vẻ bị thương ở tay. Người ta là bác sĩ, muốn che giấu vết thương thì có bệnh pháp.





Bình Luận (0)
Comment