Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1148 - Chương 1148: Cảm Giác Của Cô Là Đúng Hay Sai

Chương 1148: Cảm giác của cô là đúng hay sai
Chương 1148: Cảm giác của cô là đúng hay sai
Chương 1148: Cảm giác của cô là đúng hay sai




Mọi người nói không có người nào không sợ giáo sư Trương, Tạ Uyển Doanh nghĩ cũng đúng thật.

Trước đây chưa từng có giáo viên nào yêu cầu cô làm bài tập như vậy. Năng lực của giáo sư Trương e là cao hơn các giáo sư trước đây cô từng gặp.

Đối mặt với một đại lão giáo sư tài năng siêu phàm, trong lòng không khỏi thấp thỏm, Tạ Uyển Doanh nghiêm túc trả lời: “Em cho rằng, trong ca phẫu thuật này khả năng ngoài ý muốn nhất xuất hiện có thể không phải là mất nhiều máu.”

“Không phải mất nhiều máu?” Trương Hoa Diệu hỏi, ngón tay sờ cằm mình, nhìn cô.

Yêu cầu cô làm bài tập về phòng chống mất nhiều máu, kết quả sinh viên này đưa cho anh ấy một câu không phải mất nhiều máu. Sinh viên làm bài tập biết vòng vo tam quốc như vậy hình như cô là người đầu tiên. Khó trách anh ấy càng phải tò mò quan sát cô nhiều hơn, muốn xem thử trong hồ lô của sinh viên này chứa thuốc gì.

(Không biết trong hồ lô chứa thuốc gì: Một thành ngữ Trung Quốc thường dùng để chỉ ý nói không hiểu người kia nói thế có ý gì.)

Trương Thư Bình đứng ở đối diện bọn họ nhìn xung quanh, giống như một đứa bé tò mò lắng nghe quan sát.

“Em cảm thấy có lẽ là vấn đề khác.” Giáo sư hỏi, Tạ Uyển Doanh trả lời. Cụ thể là gì, trong đầu cô tạm thời chưa nghĩ ra.

“Vấn đề khác là cái gì?” Trương Hoa Diệu nói với sinh viên: “Nói chuyện không nên ấp a ấp úng.”

Có gì thì nói, đại lão giáo sư không phải không cho nói, mà là bảo bạn nói bạn phải nói.

“Em tính rằng, lượng máu mất của bệnh nhân trong ca phẫu thuật này có lẽ không lớn.” Tạ Uyển Doanh nói ra điểm khó sắp xếp kế hoạch phòng bị. Bản thân ca phẫu thuật này thường làm tốt, lượng máu chảy ra cũng không lớn, vì vậy kế hoạch phòng bị tương đương bằng không, không cần thiết.

Đối với ca phẫu thuật này, hai người đàn anh và giáo sư quen thuộc của cô là bác sĩ phẫu thuật chính, họ có tay nghề rất cao, kỹ năng cơ bản về phẫu thuật đều là hạng nhất, chưa đến mức sẽ giống như người mới bất ngờ lỡ tay làm tổn thương mạch máu lớn, thì khả năng máu chảy nhiều ở đâu. Đàn anh Đào và giáo sư Đàm đều là bác sĩ có thái độ rất tốt, không hoảng không loạn. Không cần cô đặt ra kế hoạch, hai vị giáo sư này biết rất rõ chỗ nào thao tác sài lầm sẽ gây nên mất nhiều máu, không cần người khác nói càng cẩn thận né tránh đi.

Lại nói thêm, theo kết quả kiểm tra của chính bệnh nhân, không có xơ gan, từ một góc độ nào đó mà nói, không có tính nguy cơ bùng nổ mạch máu nhỏ kia giống như mẹ của Dương Dương. Vấn đề chính của ca phẫu thuật là liền quan đến phạm vi tương đối lớn, những chỉ cần mỗi địa phương đều dựa theo thông thường làm tốt, thì không cần phải sợ.

Nói chung, lo lắng chảy máu nhiều trong phẫu thuật dường như là tập trung sai chỗ. Bản thân cô có một loại cảm giác như vậy.

“Em cảm thấy?” Trương Hoa Diệu lại nhướng mày rậm, đôi mắt xám nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, giống như đang nhìn một người khác, không quá tin tưởng câu nói này từ miệng cô nói ra.

Tiếng tăm cũng tốt, hoặc là trước đây anh ấy có tiếp xúc với cô, nghe cá nhân cô nói như là trích dẫn kinh điển sử dụng các số liệu luận chứng phổ biến, giống như người làm đến nơi đến chốn. Đột nhiên cô nói dựa trên cảm tính để làm việc, không phải trở thành một con người khác sao?

Là anh ấy hiểu lầm cô, hay là cô vốn là người như vậy? Trương Hoa Diệu đặt một dấu chấm hỏi: “Được rồi, em nói thử cảm giác của em như thế nào?”

Giáo sư Trương đúng thật là không tầm thường, thế mà không yêu cầu cô im lặng. Thông thường giáo sư nghe sinh viên nói không hài lòng, một là phê bình, hai là quay đầu làm ngơ không quan tâm. Giáo sư Trương không chê phiền phức mà hỏi cô ngọn nguồn, rõ ràng là muốn cô nghe lại luận chứng của mình, chỉ có thể nói đại lão có điểm đáng sợ của đại lão, tính kiên nhẫn vượt xa người thường.

Tạ Uyển Doanh đưa ra một dẫn chứng: “Giáo sư Trương lo sợ mất nhiều máu trong quá trình phẫu thuật, là sợ ảnh hưởng đến tim của bệnh nhân.”





Bình Luận (0)
Comment