Chương 1169: Phát hiện những gì cô nói đều đúng
Chương 1169: Phát hiện những gì cô nói đều đúng
Một nhóm người nhìn về phía Trương Hoa Diệu và phát hiện: Này, người này bị sao vậy?
Thần sắc của Trương Hoa Diệu khác thường, nhìn ra được là có chút do dự, không biết nên làm như thế nào.
Nhìn thấy vẻ mặt của người đàn ông này, trong lòng Đàm Khắc Lâm lộp bộp một chút: Không phải người này cũng giống lật xe trước mặt học trò của anh ta giống như anh ta chứ?
Hồi tưởng lại những câu trả lời trước đây của cô, Trương Hoa Diệu rất khiếp sợ khi phát hiện ra, tất cả những gì cô nói bao gồm:
Trong quá trình phẫu thuật sẽ không chảy máu nhiều, đúng.
Trong quá trình phẫu thuật bệnh nhân sẽ bị đau tim đột ngột, đúng.
Trong quá trình phẫu thuật cơn đau tim này của bệnh nhân sẽ không thể tìm ra nguyên nhân, đúng.
Vượt qua các phán đoán phòng ngừa của tất cả các bác sĩ, đúng...
Dự đoán chuẩn xác như vậy của cô là đến từ đâu, cô thú nhận là cảm giác của chính mình, chẳng lẽ cô có cảm giác tiên tri?
Bác sĩ là một nhà khoa học, sẽ không tin vào những điều ma quỷ. Mày rậm của Trương Hoa Diệu co rút lại, trong đôi mắt xám xịt giống như mãnh lang cất giấu ánh sáng sắc bén, mang theo vài phần dò xét lâm vào trầm tư.
Ngoài cửa phòng phẫu thuật, cộp cộp cộp, nhiều người nghe được thông tin chạy tới ứng cứu.
Bang bang bang, nhiều người đập cửa, hét lên: "Mở cửa ra, này mọi người!"
"Tại sao họ lại đóng cửa?"
"Không cho chúng ta đi vào là đang muốn làm cái gì?"
Thấy cửa từ đầu tới cuối vẫn không mở ra, người bên ngoài chạy tới vội muốn chết, gấp đến mức suy nghĩ lung tung.
Một đám người hồ ngôn loạn ngữ, thể hiện thói quen "hài hước đen" của các bác sĩ phẫu thuật: "Họ có lén lút làm gì với giáo sư Lỗ không?"
Những người này dự đoán ca giải phẫu kết thúc không có việc gì, cả đám đều đang đùa giỡn bọn họ, là chuẩn bị kích thích bọn họ nhanh chóng mở cửa.
Người trong phòng phẫu thuật rất ăn ý, đều không mở cửa, cũng không lên tiếng, để cho những người này ở bên ngoài chờ đi. Dù sao để cho người vào cũng vô dụng, chỉ càng loạn hơn mà thôi.
"Tiếp tục." Trương Hoa Diệu vung tay xuống.
Phẫu thuật không thể kéo dài, càng kéo dài thì sẽ càng làm tăng gánh nặng về thể chất cho bệnh nhân. Chỉ riêng gây mê chưa kết thúc đã là gánh nặng cho bệnh nhân rồi. Về phần nguyên nhân thì để từ từ tìm đi.
Tại thời điểm này, anh ấy phải thừa nhận rằng câu trả lời của cô là chính xác. Dưới tình huống bác sĩ phòng ngừa không được, chỉ có thể kiểm tra tốc độ phản ứng của bác sĩ. Binh đến tướng chặn nước đến đất ngăn, đây là một trong những nội dung công việc phổ biến của các bác sĩ, đặc biệt là đối với bác sĩ phẫu thuật tim ngực.
Sau khi nghĩ về nó theo cách này, dường như cảm thấy câu trả lời có chút tương ứng với phong cách của một bác sĩ phẫu thuật tim ngực.
Các thành viên trong nhóm phẫu thuật trở lại vị trí của họ, tiếp tục thao tác và kết thúc ca phẫu thuật một cách nhanh chóng.
Trương Hoa Diệu đặt tay trước ngực mẹ, một tấc cũng không rời.
Sau khi kết thúc ca phẫu thuật, y tá đi đến cửa phòng phẫu thuật và hô lên: "Bác sĩ Tào của khoa phẫu thuật thần kinh đi vào."
Những người khác phải lùi lại và không gây rối.
Bệnh nhân bị tai nạn về tim, sợ nhất là cung cấp máu không đủ dẫn đến tổn thương não không thể phục hồi. Sợ cứu được trái tim trở về nhưng bộ não không thể cứu được, sẽ bị chết não hoặc là người thực vật.
Sau khi nghe y tá báo cáo, các bác sĩ đứng chờ bên ngoài mới nhận ra được trong phòng mổ vừa mới xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.
"Đoán chừng là tim đột nhiên ngừng đập."
Nghe thấy giọng nói của người khác, Vu Học Hiền gãi mạnh sau gáy. Anh ấy vừa nhận được điện thoại của bố đã chạy một mạch từ khoa tiêu hóa đến.
Sợ nhất loại chuyện này, so với việc bệnh nhân đột nhiên xuất huyết còn đáng sợ hơn.
Nhận được thông báo, Tào Dũng bước nhanh tới. Lúc trước không có lập tức xông tới cùng người khác góp vui, là bởi vì anh biết nếu có việc nhất định sẽ theo nhu cầu mà tìm bác sĩ khác.