Chương 1199: Khoa ngoại rất bất ngờ
Chương 1199: Khoa ngoại rất bất ngờ
Đối với việc này, Tân Nghiên Quân có suy nghĩ không giống với những bác sĩ khác, chủ động lên tiếng: “Chủ nhiệm Lý, nếu không đi, có nghĩa là khoa nội hô hấp của chúng ta đầu hàng công nghệ mà không thực hiện bất kỳ nỗ lực nào. Điều này sẽ để lại ấn tượng rất xấu cho các đồng nghiệp khác. làm cho người ta đặt câu hỏi liệu trình độ kỹ thuật của phòng khoa chúng ta có bao giờ trì trệ hay không.”
Ừm. Chủ nhiệm Lý gật đầu liên tục với lời của cô ấy, tay chỉ lời của cô ấy nói: “Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy.”
Từ chối thì dễ, nhưng sau đó, ở trước mặt tất cả mọi người, tất cả các bác sĩ biết khoa nội hô hấp bọn họ không ai dám đi. Sau này có bất kỳ kỹ thuật mới gì, đừng hy vọng khoa nội hô hấp có thể thực hiện. Cho rằng ảnh hưởng của chuyện này sẽ chỉ kết thúc ở đây? Còn xa lắm, từ nay về sau khoa hô hấp bọn họ muốn tranh giành kinh phí với những khoa khác, người ở những khoa khác chỉ cần chấp nhận chuyện này, yêu cầu bệnh viện đừng lãng phí tiền lên người của khoa nội hô hấp bọn họ nữa.
Thế nên, dù cho có được hay không, người ta đều tin tưởng bạn, cần xem tình trạng của bệnh nhân trước khi đưa ra quyết định trong mọi trường hợp. Dù thật sự không làm được cũng phải đưa ra lý do phù hợp, không thể để các bác sĩ ở các khoa khác tùy tiện đánh giá thấp trình độ kỹ thuật của bạn.
“Được rồi, cậu mang ống nội soi đến phòng phẫu thuật, bởi vì là trường hợp khẩn cấp, cậu nhanh chóng lên nhé. Bệnh nhi và bác sĩ khoa nhi đang đợi ở phòng phẫu thuật.” Chủ nhiệm Lý vẫy tay với cấp dưới.
Tân Nghiêu Quân nhận được mệnh lệnh thì chuẩn bị xuất phát, mang theo cô sinh viên Tạ Uyển Doanh.
Chủ nhiệm Lý nhìn thấy tình hình của Tạ Uyển Doanh bèn nhớ ra, hỏi: “Hôm qua cô ấy có ở đây không?”
“Có, chủ nhiệm.” Biết rõ buổi chiều hôm nay lãnh đạo vừa mới trở về từ bên ngoài muốn hỏi cái gì, Tân Nghiêu Quân cười với lãnh đạo: “Hôm qua tôi và cô ấy đã chọc dò lồng ngực cho giường số 6, rất thành công.”
Chủ nhiệm Lý nở nụ cười trên mặt: rất tốt rất tốt.
Là bệnh nhân cấp cứu, có nghĩa là tình trạng của đứa trẻ co thể rất nguy kịch.
Tạ Uyển Doanh sánh kịp theo giáo sư Tân, hai người họ lấy thiết bị rồi vội vã đi đến phòng phẫu thuật.
Trong phòng phẫu thuật, các ca phẫu thuật ở các khoa khác nhau gần như sắp kết thúc.
Các bác sĩ khoa ngoại rửa tay, trò chuyện, không có chuyện gì, phẫu thuật được hoàn thành một cách thuận lợi, chuẩn bị trở về nhà nghỉ ngơi.
Cửa chính của phòng phẫu thuật đột nhiên mở ra, hai nữ bác sĩ vội vã từ ngưỡng cửa bước vào.
Có người nhận ra khuôn mặt của Tân Nghiêu Quân, sửng sốt: đây không phải là người của khoa nội hay sao?
“Tạ Uyển Doanh.”
Bác sĩ Giang đứng bên bồn rửa mặt gọi tên bạn học Tạ quen thuộc.
Đã gặp giáo sư Giang trước mặt ở khoa tổng quát 1 rồi, Tạ Uyển Doanh chào hỏi một tiếng: “Xin chào giáo sư.”
“Em đến khoa nội rồi à?” Bác sĩ Giang giống với những người chú ý đến cô khác, biết cô đến khoa nội để thực tập.
“Vâng.”
Bác sĩ Giang nhìn Tần Nghiêu Quân đi phía trước cô, trong mắt đầy những dấu chấm hỏi như những bác sĩ khoa ngoại khác: “Người đó là giáo sư khoa nội dẫn dắt em sao?”
“Vâng, là giáo sư Tân, cô ấy là bác sĩ thuộc khoa nội hô hấp.”
Chẳng khác nào nói, lời đồn trước đó là sự thật, cô không đến khoa nội tiêu hóa khoa nội tim mạch, phá vỡ tưởng tượng của mọi người đi đến khoa nội hô hấp. Ấn tượng của mọi người đối với khoa nội hô hấp là chẳng ra làm sao, chỉ biết nghiệp vụ của khoa nội hô hấp dường như không được thực hiện tốt cho lắm, lợi ích kinh tế và trình độ kỹ thuật không thuộc top 3 trong nhiều khoa nội.
“Sao các em lại đến phòng phẫu thuật?” Bác sĩ Giang hỏi.
“Chúng em đến đây để tham gia một hội chẩn khẩn cấp.” Tạ Uyển Doanh nói với giáo sư Giang.
Bác sĩ khoa nội đến phòng phẫu thuật hội chẩn? Cực kỳ hiếm thấy.
Đến phòng phẫu thuật hỗ trợ chẩn đoán phẫu thuật và hướng dẫn dùng thuốc lâm sàng khoa ngoại? Các bác sĩ ở bệnh viện này chưa từng nghe nói qua.