Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1430 - Chương 1430: Gặp Mặt Lần Nữa

Chương 1430: Gặp mặt lần nữa
Chương 1430: Gặp mặt lần nữa
Chương 1430: Gặp mặt lần nữa




Biết là Trương Thư Bình trở lại trường đại học không về nhà. Bây giờ giáo sư Lỗ đang sống trong nhà của con nuôi của mình.

"Thư Bình sùng bái bác sĩ Tống, nói tương lai muốn làm việc cùng đàn anh. Tôi đã yêu cầu thằng bé làm việc chăm chỉ. Rất khó để được Quốc Hiệp tuyển dụng vào làm việc." Giáo sư Lỗ lo lắng cho thành tích của cháu trai.

Cháu trai tương đối giống con trai bà ấy, tính cách tương đối nhút nhát, tài năng bình thường. Nếu có tài năng giống như con nuôi của bà ấy, đoán chừng cũng không cần bà ấy quan tâm đến tương lai.

Tạ Uyển Doanh nghe nói như vậy cũng lo lắng mình cũng không được Quốc Hiệp giữ lại.

"Tào Dũng này, đi đỗ xe lâu như vậy." Giáo sư Lỗ nói.

Tạ Uyển Doanh nghĩ có nên gọi điện thoại cho đàn anh Tào hay không.

"Thúc giục cậu ấy làm cái gì?" Trương Hoa Diệu nói với mẹ: "Để cho cậu ấy từ từ tìm một vị trí đỗ xe. Chúng ta hãy đi khám trước.”

"Không phải là phải chờ tới số sao?" Giáo sư Lỗ nói.

Có một hàng bệnh nhân ngồi ở phía trước.

"Con đã hẹn với giáo sư Thẩm rồi." Trương Hoa Diệu cất chiếc điện thoại di động mà vừa rồi anh ấy mới dùng để liên lạc với đồng nghiệp, đỡ mẹ dậy: "Trực tiếp đến văn phòng của cô ấy tìm cô ấy khám.”

Đại lão Trương người ta, khẳng định có thể hẹn trước chuyên gia của bệnh viện mình.

Tạ Uyển Doanh nghe thấy vậy vội vàng nhắn tin cho đàn anh Tào thông báo địa điểm thay đổi, sau đó nhanh chóng đi theo giáo sư phía trước.

Phòng làm việc của chuyên gia nằm trong góc, các đó vài bước chân, Trương Hoa Diệu gõ cửa văn phòng.

Bên trong có một người phụ nữ trả lời: "Lệ Quỳnh, đi mở cửa."

"Vâng, giáo sư." Một giọng nữ khác đáp lại hẳn là một sinh viên đang học với giáo sư của mình.

Cửa mở ra, bên trong có một nữ sinh y khoa đeo kính buộc tóc đuôi ngựa, dáng người hơi gầy, ngũ quan tương đối nghiêm túc, nói với người ở cửa: "Xin chào, giáo sư Trương, giáo sư Lỗ, giáo sư Thẩm mời các giáo sư vào ngồi ạ.”

Trương Hoa Diệu không lên tiếng, đỡ mẹ đi vào trong phòng.

Tạ Uyển Doanh bước nhỏ theo sau.

Lúc này hai mắt nữ sinh y khoa mở cửa nhìn chằm chằm vào mặt cô: Là cô - Tạ Uyển Doanh!

Muốn nói là trùng hợp thì đúng là trùng hợp thật, nhưng cũng có thể không phải là trùng hợp. Sau cuộc gặp gỡ trên tàu lần đó, cô đã ghi nhớ cô gái sinh viên này trong tâm trí của mình và cảm thấy rằng một ngày nào đó họ sẽ gặp lại nhau. Chính cô tự làm ra cuộc gặp lại, bởi vì cô thi đậu vào Quốc Hiệp.

Cảm thấy như có hai mắt đang nhìn mình, Tạ Uyển Doanh quay đầu lại nhìn thấy vị đàn chị trước mặt này, cảm giác hình như đã từng gặp qua.

Nhìn ra Tạ Uyển Doanh không nhớ tới cô là ai, đối phương đỡ kính bật cười, trong miệng lặng lẽ lẩm bẩm: Tôi là Lâm Lệ Quỳnh, Tạ Uyển Doanh.

Dù sao, cô có lẽ nên biết ơn học muội này. Nếu không phải học muội này cho cô một cái búa đả kích, cô thật không biết tương lai sẽ như thế nào, có thể chờ tốt nghiệp trên lâm sàng lại vấp ngã, đến lúc đó hậu quả chỉ sợ càng không thể tưởng tượng nổi.

Vấp ngã trước quả thực là chuyện tốt, ít nhất để cho cô nhìn nhận lại chuyên ngành nha khoa mà mình đã học.

Đau răng do tim là nguyên nhân khiến cô chẩn đoán nhầm cho bệnh nhân trên tàu.

Trái tim của con người được phân phối với các dây thần kinh giao cảm và đối giao cảm, các dây thần kinh này có mối quan hệ bí ẩn không rõ ràng với các mô và bộ phận khác của cơ thể con người. Khi xảy ra nhồi máu cơ tim, có thể tim không đau trước mà cơn đau được truyền qua các dây thần kinh này đến các bộ phận khác của cơ thể con người.

Không chỉ đau răng, mà thông thường còn có đau dạ dày, đau đầu, vv, có thể là đau do nhồi máu cơ tim chứ không phải là đau dạ dày hay đau đầu thực sự.

Làm thế nào để xác định chính xác những triệu chứng dễ gây nhầm lẫn cho các bác sĩ lâm sàng tuyến đầu, ngoại trừ kinh nghiệm tích lũy của chính bác sĩ thì các xét nghiệm là rất quan trọng. Điện tâm đồ và xét nghiệm máu là các kỹ thuật chẩn đoán rất hiệu quả để xác định.





Bình Luận (0)
Comment