Chương 1452: Vững vàng
Chương 1452: Vững vàng
Nhìn thấy giáo sư Phó đến, Tạ Uyển Doanh cảm thấy căng thẳng, có chút khẩn trương.
“Hiện tại em ấy muốn dùng vật này đi vào trong khí quản lấy cục bông.” Phó Hân Hằng thực sự đã nhìn thấy đồ vật tự chế này, có thể nhanh chóng đoán được công dụng, nói: “Cần phải mở rộng thanh môn rộng nhất có thể để giúp cho em ấy. Em ấy không thể nhìn thấy phần trong cùng của khí quản, những ít nhất em ấy có thể đoán được dựa trên đường kính của khí quản để kiểm soát tư thế của dây vòm ra vào.”
Trương Hoa Diệu và Tào Dũng đã làm như anh ấy nói, dự đoán điều chỉ xong vị trí của bệnh nhi. Phần cổ của bệnh nhi tương đối ngắn, không thích hợp để ngửa cổ ra sau quá nhiều, bệnh nhi tương đối đặc biệt và khảo nghiệm kỹ thuật thao tác của bác sĩ.
Tại thời điểm này, hiện trường không có thiết bị chuyên dụng cho khoa nhi, tất cả đều dành cho người lớn. Trương Hoa Diệu cầm ống soi thanh quản quản dành cho người lớn thực hiện thao tác cho bệnh nhi.
Điều kiện như vậy không làm khó được đại lão. Trong trường hợp khẩn cấp, việc sử dụng thiết bị của người lớn để cấp cứu cho trẻ nhỏ, đối với Trương Hoa Diệu mà nói là quá bình thường. Anh ấy là một chủ nhiệm khoa cấp cứu cay độc, đối với bản thân anh ấy mà nói những việc như thế này đã làm quá nhiều rồi. Tâm lý anh ấy vững vàng như núi Thái Sơn, kỹ thuật trên tay càng vô cùng ổn định.
Những người khác nhìn đại lão thực hiện thao tác mà không lo lắng gì.
Đặt ống soi thanh quản của người lớn vào miệng bệnh nhi. Trương Hoa Diệu trước đó đã tự mình thử thao tác này trong miệng bệnh nhi, lần này hoàn thành trong vài giây. Khẽ nâng nắp thanh quản để lộ thanh môn, chỉ để đầu ống soi áp sát vào gốc lưỡi của bệnh nhi để cố định và để ống soi đưa ra phía trước càng xa càng tốt để tiếp cận thanh môn.
Nếu có dị vật kẹp lúc này miệng nhíp mở ra đưa vào khí quản, khi chạm vào dị vật sẽ lập tức cản trở việc truyền cảm giác của tay, để bác sĩ thao tác đóng kẹp dị vật ra ngoài. Từ đầu đến cuối, kẹp dị vật phải song song với thanh môn để tránh dị vật kẹt trong thanh môn. Hiện tại không có kẹp dị vật, nhưng quy trình và các điểm chú ý khi luồn dây cung phải giống với quy trình kẹp dị vật.
Nghĩ rõ ràng điểm này, Tạ Uyển Doanh khi cầm dụng cụ vòng tạm thời đưa vào trong miệng bệnh nhi, cũng cẩn thận tránh làm tổn thương thanh môn. Đưa vào, đưa vào, tiếp tục đưa vào.
Khi dây vòm sắt chạm vào dị vật, mặc dù cảm giác không mạnh như kẹp dị vật nhưng chắc chắn có một va chạm nhẹ, yêu cầu cô phải chủ ý và cảm nhận. Lúc này, cô phải đưa dây vòng dây vòm vào chính xác, nhất định không được để vòng dây vòm chạm trực tiếp vào thành khí quản của bệnh nhi.
Một số người khác đã giúp cô giữ tay và chân của bệnh nhi để ngăn đứa trẻ cử động, gây ra tai nạn nghiêm trọng.
Trái tim của mọi người có thể nói là đã thót lên đến cổ họng.
Không giống như giáo sư Niếp và đàn anh Cận, những vị đại lão ở hiện trường không ai bảo cô chậm hay là nhanh. Có thể thấy rằng một số vị đại lão dương như có trái tim mạnh mẽ hơn giáo sư Niếp và đàn anh Cận.
Sức chịu đựng tâm lý của hai đại lão chuyên môn khoa ngoại lớn quả thật vượt xa những gì người bình thường có thể tưởng tượng.
Tạ Uyển Doanh chỉ có thể nghĩ, trong mắt những vị giáo sư đàn anh, chút rủi ro nhỏ này của cô chỉ có thể gọi là chuyện nhỏ, đối với bọn họ mà nói còn nhiều rủi ro hơn.
Hai đại lão chuyên khoa tim mạch nhìn chằm chằm cô, không sợ cô xảy ra chuyện gì. Chủ yếu là ánh mắt sắc bén liếc nhìn nhất cử nhất động của cô, phán đoán không ra cô sẽ gây sự.
Về phần Tào Dũng, thay vì nói lo lắng cho đứa trẻ mà cô đang thao tác xảy ra sự cố, không bằng nói càng lo lắng cho cô liệu có dùng não quá độ mà choáng hay không, hai mắt nhìn vào biểu cảm trên khuôn mặt của cô.
Theo kiểm tra trực quan của một số bác sĩ, khoảng cách đưa vòng dây vòm vào gần như phải đến vị trí chạc ba của khí quản.
Tay của Tạ Uyển Doanh dừng lại, cổ tay cầm kẹp hơi xoay sang bên trái, khiến cho vòng dây vòm di chuyển sang bên trái.