Như cậu ta và Trương Vi, dựa vào quan hệ trong nhà, sớm muộn gì cũng sẽ mở công ty kế toán cho riêng mình và trở thành ông chủ lớn, người có chức vụ cao nhất.
Chuyện này nếu như không phải cậu ta có chút xấu hổ, khó có thể nhờ người nhà giúp đỡ, cậu ta hà tất gì phải tìm Tạ Uyển Doanh hỗ trợ. Đúng, là một việc làm cửa sau, cho nên cậu ra cho rằng chuyện tìm Tạ Uyển Doanh đến giúp cậu ta xử lý cửa sau là thích hợp nhất. Từ đầu tới cuối, cậu ta căn bản không đánh giá cao với hai người trước mặt kia.
Cậu ta biết rõ, Tạ Uyển Doanh là nữ sinh viên y không có người chống lưng như vậy mà muốn ở lại bệnh viện thủ đô làm việc hầu như không thể.
Mời Tạ Uyển Doanh ăn bữa cơm để nhờ cô xử lý việc đi cửa sau, Hồ Hạo cậu đều cho rằng bản thân đang coi trọng cô.
“Tạ Uyển Doanh.” Hồ Hạo cầm khăn tay lên lau mồm rồi mở miệng nói, ngữ điệu tỏ vẻ thông minh hơn người.
Tạ Uyển Doanh sớm chờ đợi xem Hồ Hạo họp lớp dùng giọng điệu kinh người sẽ nói ra cái gì, nhưng có một vài người làm những việc luôn gây sốc và cặn bã hơn dự kiến, cặn bã từ trên trời rớt xuống luôn.
“Giúp tôi xin số của khoa phụ sản cho một người. Triệu Văn Tông nói cậu đang thực tập trong bệnh viện lớn nên việc đăng ký khá dễ dàng.” Hồ Hạo nói mà chỉ thốt ra một nửa, chợt thấy biểu cảm của bạn học Tạ phía đối diện không đúng lắm dường như nhìn rõ chuyện mờ ám cậu ta muốn đi cửa sau là như thế nào, cổ họng chợt mắc tóc.
“Cậu đã làm gì người ta rồi?” Tạ Uyển Doanh dùng ngữ điệu lạnh lùng tra hỏi cậu ta.
Đối mặt với ánh mắt sáng ngời của cô, Hồ Hạo chột dạ không kiểm soát được liền quay mặt ra chỗ khác, nói: “Cậu chỉ cần nói thẳng cậu có giúp chuyện rắc rối này hay không. Tôi nghe Triệu Văn Tông nói cậu niệm tình bạn học nên mới đến tìm cậu. Đương nhiên, tôi không biết lời cậu ấy nói là thật hay giả, nghe nói lúc trước cậu đã giúp đỡ gia đình Trương Vi bọn họ, tìm được chuyên gia phẫu thuật cho bà cô ấy.”
“Nếu như niệm tình bạn học giữa tôi và cậu, lời tôi nói tốt nhất cậu nên nghe lọt tai. Đừng để đối phương đi phá thai, như vậy sẽ gây tổn thương rất lớn với cơ thể cô gái ấy.”
Hồ Hạo ngoảnh mặt lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mặt cô, thầm nghĩ làm sao cô lại đoán được, cậu ta cũng không có nói gì.
Đối với một bác sĩ đã làm bác sĩ hai đời như cô, chỉ cần nghe một nam thanh niên bí mật yêu cầu giới thiệu đến khoa phụ sản, đoán cũng biết là vì chuyện gì. Nếu như người lớn trong nhà bị bệnh hoặc vợ cần được khám, có thể đường đường chính chính yêu cầu tìm chuyên gia, không cần xin số của khoa phụ sản làm gì.
Ánh mắt Tạ Uyển Doanh thực sự lạnh như băng, con ngươi sắc bén ý đồ xuyên thủng lương tâm của bạn học cấp 3. Cũng vì là bạn học, cô càng không cách nào dễ dàng tha thứ chuyện bạn học gây ra mới phải nói.
Hồ Hạo bị hai mắt cô đâm chọt không chạy được, thở hồng học, sắc mặt ửng hồng, thẹn quá hóa giận, tức giận quát cô im miệng: “Cậu thì biết cái gì? Cậu cũng không biết rõ chân tướng sự việc, trước tiên chỉ trích tôi làm gì?”
Quả thật bị cô đoán trúng, bạn học cũ của cô làm cho bụng của một cô gái to ra sau đó kêu đối phương đi nạo thai.
Triệu Văn Tông ngồi giữa hai người bọn họ mà ngây ngốc, chiếc đũa trong tay và bát rới leng keng trên mặt bàn. Quay đầu lại, cậu nhìn thấy ánh mắt Hồ Hạo thoáng có nét sợ đến bạt vía: “Cậu làm bụng ai to ra? Cậu không phải tìm cho Trương Vi à?”
Xem ra lúc trước Triệu Văn Tông cũng không biết Hồ Hạo tìm cô là vì sao, Hồ Hạo hẳn là dùng lý do khác lừa gạt Triệu Văn Tông trước. Triệu Văn Tông không học y, dễ bị gạ gẫm.
Nghe thấy Triệu Văn Tông nhắc tới Trương Vi, Hồ Hạo càng nóng giận, quay người nổi nóng với cậu: “Cậu có phải đàn ông hay không hả?”
Chuyện đó với việc cậu có phải đàn ông không thì liên quan gì. Đầu óc Triệu Văn Tông mù mờ.
“Với đàn ông mà nói, trước khi kết hôn có người phụ nữ khác không phải chuyện bình thường à?” Hồ Hạo không cho là đúng mà kiêu ngạo hừ hai tiếng.