Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1832 - Chương 1832 - Cử Chỉ Không Bình Thường

Chương 1832 - Cử chỉ không bình thường
Chương 1832 - Cử chỉ không bình thường

“Không có việc gì, không có việc gì xảy ra cả.” Tạ Uyển Doanh trả lời tiền bối liên tiếp hai câu...

“Thật sự không có chuyện gì xảy ra sao?” Thường Gia Vĩ hỏi lại cô, “anh nghe người ta nói em bị người nhà bệnh nhân quấy nhiễu, nói muốn khiếu nại em. Em còn nói là không có việc gì?”

“Người nhà bệnh nhân chỉ là nhất thời tâm tình không tốt, nói chuyện với người khác có chút gay gắt.”

“Tạ Uyển Doanh, em không cần nói đỡ tội trạng giúp người ta. Anh nghe nói hắn muốn đánh em, hắn đánh em thật sao?”

Ngay cả giáo sư Thường cũng nói như vậy với cô. Tạ Uyển Doanh không còn dám cãi lại.

“Bây giờ em ở đâu, còn ở phòng cấp cứu Bắc Đô 3 sao?” Giọng điệu trong lời nói này của Thường Gia Vĩ có chút giống như là ý muốn chạy tới Bắc Đô 3 tìm cô vậy.

“Đàn anh Tào đang lái xe đưa em về trường học, bây giờ em đang ở trên xe.” Tạ Uyển Doanh ngoan ngoãn trả lời.

Tào Dũng lái xe đón cô. Thường Gia Vĩ giật giật khóe miệng một cái, nghe cuộc gọi mà anh ta thấy không vui, không hiểu như thế nào mà Tào Dũng nắm tin tức mau lẹ còn hơn cả người Bắc Đô như anh ta.

Cái này muốn nói đến lúc cô nhận điện thoại của đàn anh Tào ngu ngốc đến cực điểm mà chủ động thú tội.

“Doanh Doanh, buổi chiều anh đã nói với em, giáo sư Phó và tôi đều là người Bắc Đô, quen biết nhiều người nhất ở Bắc Đô. Lúc nào em có chuyện gì có thể tìm bọn anh giúp em giải quyết vấn đề.” Thường Gia Vĩ nói với cô, nhất định muốn ngay trước mặt Tào Dũng nói ra lời này.

Tạ Uyển Doanh vâng dạ, lần nữa lễ phép cảm ơn tiền bối quan tâm, lúc ngẩng đầu lên, cô thấy vẻ mặt đàn anh Tào có hơi lạnh lùng.

Cái tên hoa hoa công tử này giả bộ quan tâm gọi điện cho cô làm gì không biết. Trong lòng Tào Dũng không vui, nhớ tới người khác nói Phó Hân Hằng bắt đầu lôi kéo các bạn học trong lớp cô, chẳng lẽ là Phó Hân Hằng mượn Thường Gia Vĩ chơi chiêu giương đông kích tây để thực hiện một kế hoạch chiêu mộ thật lớn.

Cúp điện thoại, Thường Gia Vĩ cầm di động, tiếp tục nhíu mày không vui, ngồi ở trên sô pha nhìn bạn học cũ làm thêm buổi tối đang cúi đầu sau bàn làm việc, trong miệng lẩm bẩm: “Cậu thực sự muốn lôi kéo người về à, sao không thể hiện sự quan tâm và bảo vệ cho người dưới đi?”

Phó Hân Hằng cũng không ngẩng đầu lên, trả lời: “Không phải có Tào Dũng ở đây sao, có gì đâu mà phải lo lắng?”

Chuyện mà thậm chí Tào Dũng cũng không xử lý được, chưa chắc Phó Hân Hằng anh có thể xử lý được.

“Tào Dũng ở đây. Tôi mới lo lắng hơn.” Thường Gia Vĩ bác bỏ lời này của anh.

Cái gì? Phó Hân Hằng ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt của anh ta thì lau mắt ngạc nhiên.

“Tôi nói, Tào Dũng ở bên cạnh em ấy, tôi còn lo lắng hơn.” Thường Gia Vĩ đảm bảo lỗ tai của anh không nghe nhầm, nói: “Tào Dũng căn bản không hiểu lòng con gái, cậu biết không?”

Đúng vậy, mọi người trong bệnh viện đều biết anh ta là người hiểu phụ nữ nhất, nói ba câu đều không rời khỏi phụ nữ. Sau khi Phó Hân Hằng nhận được lời tuyên bố của anh ta, anh cúi đầu tiếp tục làm “bài tập”, không để ý tới anh ta.

Thường Gia Vĩ nổi lên một cỗ bực bội trong lòng, lấy điện thoại ra rồi ném lên mặt bàn.

Động tĩnh này khiến Phó Hân Hằng lại ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt thâm trầm quan sát vẻ mặt và cử chỉ không như bình thường của anh ta. Nghĩ lại thì, cậu bạn học cũ này của anh được cả trường mệnh danh là Hoa thiếu gia này, nửa năm gần đây quả thực là có chút kỳ kỳ quái quái.

Hiện tại, tâm điểm bàn tán về phụ nữ hầu như chỉ tập trung vào Tạ Uyển Doanh, mặc dù bề ngoài đó là vì anh có chủ ý muốn chiêu mộ bạn học về. Trước kia Thường Gia Vĩ nào có như thế này, anh ta cứ cho anh xem đủ loại hình của phụ nữ. Cho nên biệt danh củ cải đại hoa tâm* là có mắt có mũi**, Thường Gia Vĩ cũng không trách được người ta.

củ cải ~ thân dưới của đàn ông, hoa tâm có nghĩa là đào hoa. *ở đây ý chỉ là lời đồn không phải tự dưng mà có.

Trên thực tế, những người có mối quan hệ thân thiết với Thường Gia Vĩ như bọn anh đều biết Thường Gia Vĩ chỉ nói miệng thôi, có chút giống như đàn ông độc thân lúc buồn chán thích tám chuyện bát quái hơn.

Bình Luận (0)
Comment