“Trong số bọn họ, nhất định là có người làm công việc viện trưởng. Năm đó thi cử thuộc dạng quy chế tiến cử, muốn tiến cử ai đi học thì người đó đi học, có thể nói, thành tích cuộc thi nội bộ tranh chấp này cũng không có ý nghĩa gì nhiều. Đây là những gì vị lãnh đạo kia sau đó đã nói với dì, là muốn cho dì cảm thấy thoải mái, lúc gặp mẹ con nếu như mẹ con biết chuyện này chắc cũng đã buông bỏ khúc mắc trong lòng.”
Đối với những lời này, Tạ Uyển Doanh chắc chắn không đồng ý, nói: “Nếu đã ngầm đồng ý đánh tráo, thì còn tổ chức thi để làm gì? Điều này không phải là tự lừa dối mình sao?”
Dì Mẫn ngây người một lúc, sau đó nhìn cô bật cười: “Phong cách con nói chuyện giống như mẹ con vậy, rất ngay thẳng.”
Chuyện này và ngay thẳng không liên quan đến nhau, nếu sự thật của chuyện này được đưa ra trước công chúng, ai có thể chấp nhận được. Đây rõ ràng là hố củ cải. Trong kỳ thi đó mẹ cô là một nhân vật thí sinh đồng hành đã được sắp xếp trước, bi kịch của nhân vật do số phận quyết định, cuộc đời bị người ta chơi đùa trong lòng bàn tay. Người lừa mẹ cô là một đám người vô cùng đáng ghét. Không coi trọng cuộc đời mẹ cô, chỉ xem mẹ cô là con búp bê để tiêu khiển.
Chính vì vậy, nên dì Mẫn rất thận trọng khi nói ra bí mật này, biết rằng quan điểm của con người phát triển theo thời gian, hiện tại chắc chắn sẽ không chấp nhận những chuyện mờ ám như vậy.
“Con gái.” Dì Mẫn kéo kéo cô rồi nói: “Dì có thể nhìn ra được con cũng có lòng nhân hậu giống như mẹ con, dì nói cho con biết bí mật này là muốn nhắc nhở con, những điều hiểm ác trong thế gian này, để tâm nhiều một chút không sao đâu.”
Để điều tra đến cùng ai là người đứng sau chuyện của mẹ cô, sợ là khó để điều tra. Dì rất tốt bụng tìm cô nói những chuyện này bởi vì lo lắng cô cũng bị người ta hại giống như mẹ cô.
“Con đã tốt nghiệp chưa?” Dì Mẫn quan tâm hỏi cô.
“Chưa ạ.”
“Con nhất định phải cẩn thận, bất luận là trước tốt nghiệp hay sau tốt nghiệp.” dì Mẫn dùng kinh nghiệm của người từng trải nhắc nhở hậu sinh như cô.
Đừng cho rằng những người làm bác sĩ đều là người tốt. Không một ngành nghề nào dám chắc 100% nhân viên trong ngành ai ai cũng là người tốt cũng là thánh nhân. Khi nào trong nội bộ có cạnh tranh, thì luôn luôn tồn tại những việc mờ ám.
Giống như mẹ cô cũng có thể bị lãnh đạo tin tưởng nhất của mình hại. Lợi ích riêng tư của một số người, chỉ sẽ trái lương tâm ngoài sức tưởng tượng hết lần này đến lần khác.
“Cảm ơn dì.” Tạ Uyển Doanh liên tục cảm ơn.
Trong thế giới này vẫn có ánh nắng tồn tại.
Dì Mẫn nắm chặt tay của cô, nước mắt lưng tròng. Sau khi nói ra, nỗi đau bà ấy chôn giấu hơn chục năm cũng đã được giải tỏa.
Để dì nằm xuống nghỉ ngơi, lúc Tạ Uyển Doanh rời đi kéo chăn cho dì mẫn tốt bụng.
Thành tích của mẹ cô bị đánh tráo với thành tích của ai, chuyện đó ai là người có lợi, dì Mẫn không phải là giấu không nói với cô, mà là thật sự không biết. Những kẻ đồng mưu trong gây án này tất nhiên phải bao che người quyền lợi này sẽ không nói ra ngoài. Dì mẫn không thể lấy được tên của người đó từ vị lãnh đạo đã tiết lộ thông tin, sau đó càng đừng mong đợi những người khác mở miệng nói.
Có thể mẹ cô vẫn còn nhớ chút dấu vết của người đó, bởi vì lúc đầu tiến cử thi viết, thí sinh tham gia cùng một cuộc thi. Dì Mẫn không ngại nói cho cô biết những điều đen tối nhất, có khả người người đó sau này đã thay đổi tên trong hộ khẩu và tiếp tục học, dù sao muốn nghe ngóng cũng khó mà nghe được.
Tạ Uyển Doanh có nghĩ đến dì nhỏ Chu Nhược Mai, nhưng biết rằng đó chỉ là tin đồn, tin đồn có thực sự cần bằng chứng xác thực hay không.
Ban đầu Chu Nhược Mai và mẹ cô xuống nông thôn không ở cùng một nơi. Người ngoài nói đến chuyện mẹ cô và dì nhỏ, nếu mẹ cô yếu đuối hơn giống như Chu Nhược Mai tìm một người đàn ông có thể giúp bà tranh suất đi học, thì có lẽ kết cục đã khác.