Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1868 - Chương 1868 - Thuần Túy Nhất Cảm Động Lòng Người

Chương 1868 - Thuần túy nhất cảm động lòng người
Chương 1868 - Thuần túy nhất cảm động lòng người

Khi lái xe, điện thoại chuyển sang chế độ rung. Hai tay Thường Gia Vĩ cầm vô lăng, lông mày nhướng lên, trong lòng đầy vui sướng, tâm trạng vui vẻ thích thú đối với anh mà nói khác với lúc trước, ánh đèn neon phía trước dường như cũng mang theo tia sáng lãng mạn. Khóe mắt anh khẽ liếc nhìn dáng người ngồi bên cạnh.

Tạ Uyển Doanh ở trên xe cúi đầu thuận tiện sắp xếp lại các ghi chú thực tập mang ra từ bệnh viện. Tối nay đi ra ngoài ăn cơm với giáo sư, cô sợ sau khi trở về sẽ không có thời gian ôn lại bài.

Cô hoàn toàn khác với những cô gái khác, ngồi ở trên xe của anh đắm chìm trong học tập. Đừng nghĩ rằng cô ấy giống như một số cô gái thủ đoạn kia cố tình làm như vậy ở trước mặt anh, muốn giả vờ giả vịt để thu hút sự chú ý của anh. Không không không, anh hoàn toàn có thể nhìn ra được, cô là đang thực sự chìm trong học tập.

“Tạ Uyển Doanh, thành tích em tốt như vậy, không cần phải cố gắng quá sức đâu.” Lúc Thường Gia Vĩ nói với cô liền nghĩ đến chuyện người ta nói Tào Dũng luôn sợ cô dùng não quá nhiều, hiện tại thì anh đã tin rồi, anh cũng sợ, sợ trong đầu cô chỉ có học tập mà không chứa những người khác và những chuyện khác.

Qua ba phút đồng hồ, cô dường như không nghe không trả lời.

Thường Gia Vĩ chỉ có thể lại gọi một tiếng: “Tạ Uyển Doanh?”

Đã nghe thấy rồi, nhưng vấn đề là cần phải thoát ra khỏi thế giới y học nửa đường từ suy nghĩ để chú ý trả lời câu hỏi thường ngày của tiền bối cần gỡ rối. Khoảng một lúc sau, cô từ trong quyển sổ ở trên đùi ngẩng đầu lên, nghiêm túc trả lời câu hỏi của tiền bối: “Em học không giỏi, cần phải cố gắng nhiều hơn.”

“Thành tích của em đứng đầu trong lớp em mà còn không giỏi sao? Ai nói là em học không giỏi?” Thường Gia Vĩ hỏi.

“Giáo sư Đàm nói, có rất nhiều điều sau này em cần phải nghiêm túc suy nghĩ, cân nhắc kỹ rồi hãy thực hành.” Những lời này Tạ Uyển Doanh lấy từ đoạn trích giáo sư Đàm sửa bài tập cho cô trong cuốn sổ này.

Nghe cô nói nhớ đến gương mặt Poker của Đàm Khắc Lâm, Thường Gia Vĩ nói: “Giáo sư Đàm của em đối với em quá nghiêm khắc. Em không cần nghe hết anh ta, ai ai cũng biết anh ta là một người không có cảm xúc.”

Mọi người đều nói là giáo sư Phó không có cảm xúc, chứ không ai nói là giáo sư Đàm cả.

“Đều là nói bậy. Em đừng tin người khác đồn đại về hai người bọn anh.” Thường Gia Vĩ lúc làm sáng tỏ những tin đồn về mình và bạn học cũ khẩu khí có chút kích động, đặc biệt vô cùng bi thảm khi nghĩ đến hai người bọn họ bị người khác vu khống, nói: “Giáo sư Phó của em là một người trọng tình nghĩa, ấm áp hơn nhiều so với giáo sư Đàm của em. Bọn anh đều là người Bắc Đô, em không tin lời anh thì tin ai?”

Lời nói của tiền bối giống như một cơn lốc xoáy khiến cho đầu óc cô hỗn loạn. Rốt cuộc ai là mới người nói thật ai là người nói dối.

“Tin anh đi không sai đâu.” Thường Gia Vĩ dùng ngữ khí vô cùng trịnh trọng nói với cô, không muốn cô nghe theo lời những người khác mà hiểu lầm bọn họ.

Cá tính của các giáo sư khác nhau là do trời sinh, sinh viên cần phải tôn trọng. Ví dụ như giáo sư cần phải tôn trọng những cá tính khác nhau của sinh viên. Tạ Uyển Doanh cảm thấy những điều này không cần phải để tâm và tranh luận. Cái sinh viên cần học là chuyên ngành, học tập kiến thức chuyên ngành và thái độ chuyên nghiệp từ các giáo sư. Ở phương diện này, bất luận là giáo sư Đàm hay là giáo sư giáo sư Phó cùng với tiền bồi Thường trước mặt đều là những đối tượng ưu tú mà cô cần phải học hỏi, không có sự khác biệt.

Tạ Uyển Doanh nghiêm túc trả lời tiền bối: “Các giáo sư không có ai không tốt cả. Tất cả đều dạy rất chuyên nghiệp.”

Cả người Thường Gia Vĩ cứng đờ, nếu không phải đang lái xe, thì suýt chút nữa bị câu này của cô làm cho đông cứng. Cô quá thẳng thắn, nghiễm nhiên sẽ không nghĩ đến những ẩn ý khác trong lời nói của anh. Sau đó lại suy nghĩ, ngay cả Đàm Khắc Lâm cũng có thể bị cô làm cho cảm động thì có thể là do nguyên nhân này. Trong giới học thuật chỉ nói về học thuật là tình cảm thuần túy nhất nhất, có thể cảm động những người học thuật cùng lĩnh vực.

Bình Luận (0)
Comment