Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 380 - Chương 380 - Giáo Sư Làm Cô Thấy Cảm Động

Chương 380 - Giáo sư làm cô thấy cảm động
Chương 380 - Giáo sư làm cô thấy cảm động

Giáo sư kiểm tra bút ký học tập của cô sao? Tạ Uyển Doanh trong lòng liền nhảy dựng lên.

“Phẫu thuật giường số 8, đến lúc đó em làm trợ lý hai.” Đàm Khắc Lâm nói.

Giường số 8 là bà lão kia. Bên khoa gây tê đã xét duyệt và thông qua yêu cầu xin bọn họ gây tê trên bàn phẫu thuật. Trong lòng Tạ Uyển Doanh thay bệnh nhân thở phào nhẹ nhõm, thật không dễ dàng. Qua một hồi cô mới lấy lại tinh thần, kỹ thuật của mình lại thăng cấp một bậc, có thể làm trợ lý hai cho phó chủ nhiệm. Trong lòng âm thầm vui mừng một chút, khóe miệng không nhịn được mấp máy, thật phấn khích.

Giáo sư Tôn đứng bên cạnh chúc mừng cô: “Không sai, lên làm trợ lý hai, cầm ống dẫn khí.”

Giọng nói của giáo sư Tôn lại làm Tạ Uyển Doanh bất giác nhớ lại tình cảnh cầm ống dẫn khí bị chửi thảm hại của giáo sư Tôn, nhiệt tình hào hứng thoáng cái bị tạt nước lạnh.

“Gọi ba người khác đến thay phiên móc câu. Bọn họ muốn nhanh kết thúc khóa. Tính toán để một trong những người dự thi cuối khóa.” Đàm Khắc Lâm chỉ đạo lần nữa.

Móc câu cũng coi như dự thi cuối khóa sao? Giáo sư Đàm nghiêm khắc tới mức nào. Tôn Ngọc Ba cầm điện thoại gọi cho ba nghiên cứu sinh tiến sĩ thông báo kỳ sát hạch.

Nói đến phẫu thuật cho bà lão này không đơn giản, làm tốt móc câu cũng không quá quan trọng. Nhận được thông báo, ba người La Yến Phân, Lý Văn Hào khẩn trương chuẩn bị.

Thông báo xong, Tôn Ngọc Ba cúp điện thoại, nói với sinh viên: “Đi thôi. Giáo sư Đàm kêu tôi dẫn em đến phòng nội soi ổ bụng luyện tập.”

Vui mừng đến tột độ. Tạ Uyển Doanh nghe xong nhanh chóng trợn tròn mắt.

Thiết bị soi ổ bụng rất đắt tiền, viện y học căn bản không có cái này cho sinh viên học tập. Bệnh viện có, nhưng chỉ giới hạn cho bác sĩ trong viện luyện tập. Có mấy thực tập sinh hay bồi dưỡng sinh được phép tới nơi này đâu.

“Chúng tôi đối với em đủ tốt chưa?” Tôn Ngọc Ba hết lòng khoe khoang trước mặt sinh viên.

Trong lòng Tạ Uyển Doanh đầy cảm động: sau này làm sao để báo đáp tốt nhất cho giáo sư đây.

“Bị cảm động rồi à? Nhớ rõ sau này người ta hỏi em thích phòng nào nhất, cái đầu tiên cứ nói khoa chúng ta biết chưa?” Tôn Ngọc Ba dạy dỗ sinh viên toàn cơ bắp như cô lúc nào nên vuốt móng ngựa.

Tạ Uyển Doanh gật đầu.

Nào ngờ có người đã sớm đứng đối diện, nghe Tôn Ngọc Ba nói xong liền cười ha ha, vừa nói: “Tôi đây sẽ đứng cạnh hai người, đợi lát nữa cũng đưa cả hai tới phòng soi ổ bụng luyện tập có được không, giáo sư Đàm?”

“Có thể.” Đàm Khắc Lâm tỏ vẻ lão luyện đáp lời, đầu không ngước lên, không giống tổ cũ của mình chỉ biết sau lưng nói khoác mình, sớm âm thầm nhìn xung quanh hiểu rõ diễn biến mọi chuyện.

Tôn Ngọc Ba giật mình nhìn thấy Cao Chiêu Thành đứng đối diện, không khỏi lùi lại, lấy tay che miệng: Toang rồi, bị đàn anh của bạn học Tạ phát hiện anh ấy dạy bạn học Tạ vuốt móng ngựa.

Tạ Uyển Doanh dò xét mặt mũi hai bạn học đằng sau đàn anh Cao: là lớp trưởng Nhạc Văn Đồng và Lâm Hạo, còn Lý Khải An không biết có phải chịu đả kích lớn quá nên trở về rồi không.

Tiếp theo, giáo sư Tôn dẫn ba người họ tới phòng luyện tập. Trước khi đi, Tạ Uyển Doanh không thể cầm lại bút ký của mình, không còn cách nào khác, giáo sư Đàm nhìn vào trong giống như đang nhập vai vào câu chuyện nào đó. Mà ngay cả đàn anh Cao ngồi đối diện giáo sư Đàm cũng thi thoảng muốn rình coi bên trong ra sao.

Phòng luyện tập soi ổ bụng ngay bên cạnh phòng tiêu bản.

Lúc đi ngang qua, Tôn Ngọc Ba giới thiệu cho ba người họ: “Phòng luyện tập dùng máy mô phỏng, là sản phẩm trong nước không phải hàng nhập khẩu. Trước kia, bệnh viện không có nhiều tiền, hiện tại có ba chỗ không nhiều người tới dùng. Giáo sư Đàm và giáo sư Cao mới để tôi đưa bọn em tới chơi. Lãnh đạo trường đại học nghe nói sẽ tranh thủ làm một bộ cho sinh viên các em học tập.”

Bình Luận (0)
Comment