Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 382 - Chương 382 - Tiền Bối Lợi Hại Của Khoa Chỉnh Hình

Chương 382 - Tiền bối lợi hại của khoa chỉnh hình
Chương 382 - Tiền bối lợi hại của khoa chỉnh hình

“Em là một phút gắp được 4 hạt, so với cậu ấy nhiều hơn một hạt, cũng không sai biệt lắm.” Thành tích của lớp trưởng Nhạc Văn Đồng được các tiền bối kiểm tra xong nói ra.

Ngay sau đó, những tiền bối lâm sàng này thế mà lại quan sát chân của hai hậu bối này.

“Tôi cho rằng hai người này từng chơi bóng đá, nhìn một chút đôi chân dài này, cơ lưng rắn chắc, cơ mông đùi cũng không tệ.”

Ba sinh viên y khoa nghe vậy hiểu ra, nhóm người này là tiền bối khoa chỉnh hình, trán không khỏi đổ mồ hôi. Tai nghe nhóm tiền bối khoa chỉnh hình này hiển nhiên đối với kết cấu thân thể của ba người bọn họ sinh ra hứng thú nào đó.

“Hai em có chơi bóng đá không?”

“Có đá ạ…” Nhạc Văn Đồng và Lâm Hạo nào dám làm càn trước mặt các tiền bối khoa chỉnh hình, ngoan ngoãn trả lời.

“Lại đến nữ sinh y khoa giành quán quân này, xem bình thường là luyện tập như thế nào? Sao có thể gắp nhanh như vậy? Gắp được 7 hạt trong một phút?” Nhóm tiền bối khoa chỉnh hình này xoay quanh Tạ Uyển Doanh, ý đồ phân tích ra nguyên nhân cô so với nam sinh lại trâu bò hơn.

Tôn Ngọc Ba ở bên cạnh vuốt cằm cùng suy nghĩ.

Tạ Uyển Doanh không cảm thấy mình trâu bò, ngược lại cảm nhận được cần phải cố gắng hơn nữa, ở trong ký túc xá không có hiệu ứng mô phỏng áp sát nội soi để luyện tập. Chỉ có thể nói rằng may là có giáo sư cho bọn họ cơ hội luyện tập.

“Cổ tay của cô ấy không tệ, cổ tay đã luyện qua tạ sao?”

“Có chạy đường dài.”

“Nhìn cơ lưng của cô ấy một chút.”

Bị các bác sĩ tiền bối khoa chỉnh hình vỗ cơ lưng, Tạ Uyển Doanh không dám động đậy.

“Có luyện qua hít xà sao?”

“Này, đó là hạng mục luyện tập của nam sinh, cô ấy đều luyện sao?”

“Em có luyện tập hít xà không?”

“Dạ có.” Tạ Uyển Doanh cũng ngoan ngoãn trả lời các câu hỏi của các tiền bối như những người bạn học khác.

“Em có thể làm mấy cái hít xà?”

“Chắc là làm không được mấy cái đâu.”

Các bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình cũng biết rằng các cô gái thực hiện hít xà cơ bản là tỷ lệ thành công bằng không, trừ khi là sinh viên thể thao.

“Dạ mười mấy cái.” Lúc Tạ Uyển Doanh trả lời, phát hiện mấy đôi mắt bác sĩ khoa chỉnh hình đang nhìn chằm chằm vào mặt cô, hẳn là đang phân biệt cô có nói dối hay không.

“Được rồi, tôi cho rằng cô ấy không nói dối.” Có tiền bối là người đầu tiên thừa nhận sự thật.

“Những gì cô ấy nói đều phù hợp với thực tế, nhìn vào cơ lưng của cô ấy, tư thế đứng của cô ấy duy trì tiêu chuẩn như vậy…”

"Xương cốt cũng rất tốt, đường cong cột sống đẹp, không giống như có sinh viên bây giờ chụp X-quang thấy cột sống cũng bị vẹo."

Bác sĩ chính là bác sĩ, chuyên môn phân tích rất cao.

Sau khi phân tích một lúc, mấy tiền bối này quay đầu lại hỏi Tôn Ngọc Ba: “Đều là sinh viên của anh sao?”

“Chỉ có một thôi, các anh đoán xem là ai?" Tôn Ngọc Ba cười cười hỏi ngược lại bọn họ.

"Nhất định là người này." Mọi người chỉ về phía Tạ Uyển Doanh, chỉ nhìn sự đắc ý trên mặt Tôn Ngọc Ba đều nhìn ra được chuyện gì xảy ra, tiếp tục hỏi Tôn Ngọc Ba: "Anh là người của khoa ngoại hai, cô ấy đang thực tập ở khoa ngoại hai sao?”

Đối với những vấn đề này, Tôn Ngọc Ba không muốn trả lời.

"Hiếm khi có nữ thực tập sinh phẫu thuật, cô ấy tên gì?" Khi tự hỏi bản thân, có tiền bối nhìn lên tấm bảng tên thực tập của Tạ Uyển Doanh.

Mắt thấy tình huống sắp mất khống chế, Tôn Ngọc Ba hô lên: "Sinh viên của chúng tôi đang luyện tập, các anh đã xem xong náo nhiệt chưa? Xem xong rồi thì đi ra ngoài đi.”

"Sinh viên này của anh không cho phép chúng tôi nhìn nhiều thêm vài cái sao?"

Thấy mấy người này đang cười hì hì định chơi xấu, Tôn Ngọc Ba vội vàng đuổi mấy người này ra khỏi cửa mà không thành công, đang sốt ruột.

“Đi thôi nào, các người…”

Ở của truyền đến tiếng gọi, thanh âm nghe rất quen thuộc, Tạ Uyển Doanh lặng lẽ quay đầu nhìn: Là giáo sư Thường mà trước đó đã gặp qua.

Thường Gia Vĩ muốn cười với cô, lại nhớ tới lời bạn học cũ nói, anh nhịn không được cười, cơ khóe miệng cũng cứng lại.

Bình Luận (0)
Comment