Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 431 - Chương 431 - Thành Công Tức Thì

Chương 431 - Thành công tức thì
Chương 431 - Thành công tức thì

Tạ Uyển Doanh nghĩ rằng: giáo sư cho phép cô thử thì chắc chắn cô sẽ thử. Năng lực của giáo sư giỏi hơn cô, phán đoán so với cô chuẩn xác hơn, làm gì có chuyện cô không tin giáo sư.

Đầu óc cô vốn đã khác biệt với những sinh viên y khoa còn lại. Đàm Khắc Lâm đọc được câu trả lời từ ánh mắt của cô, điều này khiến khoé miệng anh không khỏi giật giật.

“Em đã nhìn qua phải làm thế nào chưa?” Bác sĩ Thi Húc cẩn thận hỏi cô.

Cô định thần lại, trước khi trùng sinh đã từng chứng kiến cuộc phẫu thuật, nhưng ở kiếp này cô chưa từng thấy qua hay thực hiện một ca như thế bao giờ.

“Chưa ạ.” Tạ Uyển Doanh trung thực đáp.

Thi Húc do dự: chưa từng thực hiện sao? Bệnh nhân này tim phổi hoạt động kém, lỡ như đỉnh phổi bị xuyên thủng, có khả năng không thể cứu nổi. Vì thế những bệnh nhân như thế này phải để cho các bác sĩ chuyên khoa phụ trách. Những bệnh nhân có tình trạng khá hơn thì nhường cho bác sĩ thực tập luyện tay nghề. Tôn Ngọc Ba dù gì cũng là một bác sĩ nội trú trường đại học, đã thực hiện qua vài lên nên cả quá trình thao tác đều rất rõ ràng, nhưng có điều chưa quen tay.

“Em lặp lại quá trình thực hiện cho thầy nghe.” Thi Húc suy tính.

Về vấn đề này, Đàm Khắc Lâm đứng ở bên cạnh cũng không chút do dự, trực tiếp hướng dẫn: “Cứ để em ấy làm.”

Giáo sư Đàm rất thẳng thắn, như thể chỉ sợ cô không thử thì không thể cố gắng. Tạ Uyển Doanh nghĩ trong lòng.

Đàm Khắc Lâm đã nói như vậy, Thi Húc chỉ có thể dặn dò: “Trong lúc thực hiện, nếu có gì thắc mắc thì phải dừng lại hỏi giáo sư trước.”

“Vâng, thưa thầy.” Tạ Uyển Doanh đáp, xoay người thay áo phẫu thuật.

“Cô ấy học cùng lớp các cậu hả?” Mấy sinh viên y khoa khác vỗ vai Lý Khải An và Triệu Điềm Vỹ, hỏi bọn họ chuyện bạn học Tạ Uyển Doanh liệu có ăn gan hùm không sao lại dũng cảm tới vậy.

“Đúng vậy.” Hai người bất lực đáp lại, chỉ hy vọng người khác đừng cho rằng bọn họ cùng lớp với cô nên năng lực phải giỏi như cô.

Vấn đề nan giải là ai cũng nghĩ như vậy, nhìn bọn họ dò xét: “Các cậu có làm được như cô ấy không?”

“Không phải cô ấy còn chưa làm gì sao?” Lý Khải An gấp gáp đánh gãy những nghi vấn kia.

“Nhưng nhìn cô ấy điêu luyện lắm, chắc mấy cậu cũng từng luyện tập qua hết rồi chứ.” Một vài người đoán mò.

Dạng mò mẫm này cũng có căn cứ. Chỉ thấy Tạ Uyển Doanh sau khi mặc đồ phẫu thuật, cô rà soát lại vật dụng y tế và cầm kim tiêm lên. Ngón tay trái của cô chạm vào mép dưới xương quai xanh của bệnh nhân, lập tức đâm kim vào ngay bên cạnh điểm tiêm trước đó.

Động tác của cô bỗng nhiên trở nên thành thục, làm cho tất thảy mọi người đều choáng ngợp, hai mắt mở to tự hỏi không biết mình có nhìn lầm cái gì không.

Bác sĩ Thi Húc đứng gần cô nhất cũng chớp chớp hai mí mắt, mở miệng muốn nói tới những thao tác đầu tiên của sinh viên y khoa nhưng không kịp, chỉ có thể đứng nhìn cô đâm kim: khá lắm, ống tiêm rất nhanh đã hút ra máu đỏ sẫm, có nghĩa là đã đâm đúng vào tĩnh mạch.

“Tháo ống tiêm ra, cẩn thận dùng ngón tay chặn miệng điểm đâm, đừng để không khí lọt vào. Lấy dây dẫn…” Thi Húc bên cạnh nói vội vàng. Động tác của cô sinh viên quá nhanh gọn đã làm thành công, khiến anh có chút bất ngờ.

“Giáo sư, có cần cắm thêm một ống tiêm khác vào chứng minh máu phun ra không phải máu động mạch không?” Tạ Uyển Doanh hỏi, cây kim tiêm trên tay cô là một ống hình chữ Y có hai đầu, nhớ lại thao tác đã xem có quy trình như vậy liền đặt dây dẫn.

“Có hay không đều được.” Bác sĩ của Hiệp hội Y khoa Quốc gia lợi hại hơn, giải thích cho cô: “Ví dụ bệnh nhân được gây mê sẽ có huyết áp tĩnh mạch trung tâm hơi cao, sẽ khó phân biệt được máu động mạch hay máu tĩnh mạch nên cần thao tác đặt dây dẫn để xác định lại. Của em rõ ràng là máu tĩnh mạch, không cần thiết phải thử.”

Nói tới dây dẫn, người phụ mổ của giáo sư Tôn lùi ra phía sau hướng dẫn cô cách đưa nó vào.

Bình Luận (0)
Comment