Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 444 - Chương 444 - Đột Nhiên Bị Chỉ Định Mổ Chính

Chương 444 - Đột nhiên bị chỉ định mổ chính
Chương 444 - Đột nhiên bị chỉ định mổ chính

Tìm ai đến giúp anh ta? Tìm Lưu Trình Nhiên? Lưu Trình Nhiên và Tôn Ngọc Ba cùng với một bệnh nhân khác nằm viện đang làm một cuộc phẫu thuật khác. Lưu Trình Nhiên căn bản không dứt ra được, ba người họ thì chỉ có thể gọi Tôn Ngọc Ba đến đây.

Nghĩ đến năng lực của Tôn Ngọc Ba, dù sao cũng là bác sĩ trẻ tuổi đứng thứ hai trong tổ, đầu Thi Húc cơ hồ muốn rủ xuống.

Tình huống thay đổi bất ngờ. Với tư cách là bác sĩ phẫu thuật gây tê Liễu Tịnh Vân khẩn trương lập tức đứng dậy, chuẩn bị phương án phẫu thuật gây tê theo sự sắp xếp của bác sĩ.

Mặc kệ như thế nào, cuộc phẫu thuật này nhất định phải hoàn thành.

Lúc này tay của Trương Trung có chút run rẩy, là một người càng già càng lão luyện anh biết rõ tình huống trước mắt như thế nào. Anh thấy, chỉ dựa vào Thi Húc muốn hoàn thành cuộc phẫu thuật này thì không thể nào. Bằng không Đàm Khắc Lâm sẽ không điều Thi Húc tới làm trợ mổ, chứng minh cuộc phẫu thuật này khó thực hiện.

Nhận ra rằng anh hoảng sợ, Thi Húc ngẩng đầu trừng mắt liếc anh một cái, sút chút nữa muốn chửi thề đuổi đi.

"Giáo sư Thi, cần em làm gì không ạ?" Tạ Uyển Doanh hỏi.

Thi Húc quay đầu nhìn về phía cô, nghĩ thầm tuổi trẻ đầy nhiệt huyết không giống kẻ già đời lo lắng thận trọng, tâm tình anh ta nóng nảy một chút. Vấn đề là cô không giúp được gì. Tân binh chung quy vẫn là tân binh.

"Để bác sĩ Tôn đến đây." Thi Húc nghĩ thông suốt, lúc này anh ta chỉ có thể kêu người gọi Tôn Ngọc Ba từ phòng mổ khác đến giúp.

La Yến Phân nhận được mệnh lệnh của giáo sư chạy ra tìm người. Lý Văn Hào không nhanh bằng cô, nhận ra hai nữ sinh trong tổ đều phản ứng rất nhanh.

Đàm Khắc Lâm đi xuống bàn giải phẫu, cởi trang phục giải phẫu và bao tay, co chân muốn đi hỗ trợ cứu giúp. Anh phải ưu tiên ca nguy cấp, bởi vì đây là quy định của bệnh viện.

Cứu giúp bệnh nhân là ưu tiên hàng đầu, bị bác sĩ khác gọi cấp bách chỉ cần trong tay không có ca bệnh nào thì nhất định phải tới trợ giúp.

Huống hồ đây là bệnh nhân cùng khoa, xử lý không tốt, toàn bộ danh tiếng của phòng sẽ bị liên lụy. Bằng không Cao Chiêu Thành sẽ không bỏ xuống việc của mình mà chạy trước qua hỗ trợ.

Tuy nhiên, đồng thời sự an toàn phẫu thuật bệnh nhân của mình cần xem xét, không thể nửa đường xảy ra sự cố. Thi Húc nghi ngờ, anh ta có thể lý giải.

Đàm Khắc Lâm lông mi nhăn thật chặt, sắc mặt cứng rắn đột nhiên xẹt qua một tia quyết đoán.

"Bác sĩ Đàm?" Bác sĩ tổ bốn rất khẩn trương, sợ hắn đổi ý định gì.

"Cậu chờ một chút." Đàm Khắc Lâm tỉnh táo vung tay ra hiệu đối phương chờ, quay đầu lại, ánh mắt chính xác mà nhắn ngay Tạ Uyển Doanh đang đứng trên bàn mổ, ra mệnh lệnh: "Em xuống cho thầy."

Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều sững sờ, kinh hãi: Chuyện gì vậy? Tạ Uyển Doanh làm gì sai chọc giận Phó chủ nhiệm?

A, tính khí gia hỏa hỏng bét này, muốn mắng đàn em? Sự việc không như ý chuẩn bị mắng đàn em? Liễu Tịnh Vân cảnh giác nhìn hai người bên ngoài.

Cùng giáo sư Đàm nhìn nhau một giây, Tạ Uyển Doanh lập tức tuân theo mệnh lệnh của giáo sư từ trên bàn giải phẫu đi xuống, cởi áo phẫu thuật và bao tay.

Thi Húc ý thức được chuyện gì, nhưng lại nghĩ mãi mà không rõ chi tiết.

"Làm gì vậy?" Lý Văn Hào nghi ngờ hỏi, trên thực tế tâm tình rất lo lắng.

Có lẽ ai cũng cho rằng bị giáo sư gọi xuống Tạ Uyển Doanh tất nhiên phải bị giáo sư mắng. Nhưng nghĩ lại thì không có khả năng. Đàm Khắc Lâm không phải loại người nhịn được tức giận, phải mắng ngay từ đầu không phải nhịn đến lúc này.

Chẳng qua là, không ai nghĩ ra được cô làm sai chuyện gì mà bị mắng. Vừa rồi trong quá trình phẫu thuật, nếu như cô làm sai hẳn là lập tức bị mắng. Bởi vì Đàm Khắc Lâm không phải loại người nhịn được nóng nảy. Nếu như Đàm Khắc Lâm nhớ lại muốn mắng cô, cũng không nên là lúc cứu người nguy cấp này.

Bình Luận (0)
Comment