Không phải lo lắng về việc liệu mình có theo người khác nhận hối lộ hay không, theo quan điểm của giảng viên, anh càng lo sợ liệu sinh viên có bị liên lụy hay không. Em ấy không nói. Câu hỏi đặt ra là, liệu những người có thể biết những gì em ấy nhìn thấy đã xảy ra để làm bất cứ điều gì thái quá với em ấy vì sự phơi bày của chính họ, chẳng hạn như bịt miệng em ấy lại? Ngay cả khi những gì em nhìn thấy không phải là một hồng bao mà là những giao dịch đen tối khác?
Vẻ mặt Tào Dũng tối sầm lại, khuôn mặt tuấn tú mất đi nụ cười thường ngày.
Chu Hội Thương nâng kính lên và nói với anh: "Lần này cậu cùng em ấy đi hẹn hò nhất định phải nhắc nhở em ấy ở điểm này. Tào Dũng. Em ấy là một cô gái rất dễ bị lừa dối, tôi thấy em ấy tương đối đơn giản và tốt bụng. ”
Buổi sáng cùng chị hai đi cửa hàng bách hóa mua khăn tay. Hồ Chấn Phàm đi theo. Để mua một chiếc khăn tay cho một người đàn ông, tốt nhất là nên có ý kiến của một người đàn ông để tham khảo.
"Em muốn mua khăn tay màu gì?" Bạn trai và chị hai hỏi cô ấy.
Tạ Uyển Doanh nhớ lại cách ăn mặc của đàn anh Tào, cùng với màu sắc của chiếc khăn tay ban đầu và nói: "Anh ấy thích màu xanh lam, không phải màu xanh đậm. Anh ấy cũng thích sọc hoặc kẻ sọc.”
"Mấy người đàn ông có vẻ rất thích kiểu sọc và kẻ sọc." Liễu Tịnh Vân nhìn bạn trai mình cũng ăn mặc tương tự.
"Ngoài sọc và kẻ sọc ra đàn ông chúng tôi có lựa chọn nào khác không? Không giống như con gái mấy người ăn mặc rất chi là sặc sỡ, đàn ông chúng tôi mặc ra ngoài không thể mặc chúng.” Hồ Chấn Phàm theo thói quen sờ bụng mình nói.
Từ phía đối diện, theo thói quen làm bác sĩ, Tạ Uyển Doanh vô tình nhìn thấy hành động của Hồ Chấn Phàm và nói: "Anh Hồ, hình như anh bị viêm túi mật chứ không phải bị viêm dạ dày."
"Phải không?" Hồ Chấn Phàm ngạc nhiên hỏi: "Anh luôn nghĩ đó là bệnh về dạ dày, cho nên anh đã uống rất nhiều thuốc dạ dày.”
“Nếu anh sợ phải nội soi dạ dày, thì anh hãy đi siêu âm B trước đi. Hãy đi siêu âm khi bụng đói vào buổi sáng, sẽ rất nhanh.” Tạ Uyển Doanh nói.
Sau khi nghe cô nói kiểm tra này không đáng sợ như nội soi dạ dày, Hồ Chấn Phàm gật đầu và quyết định đi kiểm tra.
Liễu Tịnh Vân nói bạn trai: "Anh làm cảnh sát, vậy mà lại sợ làm nội soi dạ dày."
"Không phải, anh nghe các đồng nghiệp của anh sau khi đi nội soi dạ dày nói với anh rằng rất buồn nôn khi cắm cái ống kia vào miệng, trông rất kinh khủng." Hồ Chấn Phàm nói, anh ta đường đường là một cảnh sát nếu vì cắm cái ống đó vào miệng mà nôn mửa, uy nghiêm của cảnh sát hoàn toàn không còn, rất là mất mặt.
Phụ nữ không thực sự hiểu được lòng tự trọng của đàn ông, đặc biệt là những cô gái làm bác sĩ. Dưới mắt bác sĩ, bọn họ đến bệnh viện tìm bệnh trên bộ phận cơ thể, sợ rằng rất là mất mặt.
Cuối cùng, cũng chọn ra được một chiếc khăn tay kẻ sọc màu xanh lam, màu xanh đậm hơn một chút, với những đường kẻ vàng như thể mặt trời đang chiếu xuống từ bầu trời sâu thẳm, khiến nụ cười đẹp trai của đàn anh Tào xuất hiện trong tâm trí Tạ Uyển Doanh ngay lập tức.
Sau khi thanh toán tiền, cô đã có một bữa ăn đơn giản với chị hai và cảnh sát Hồ vào buổi trưa. Sau đó, cô vội vã đến trường Đại học Ngoại ngữ để nhận lớp.
Buổi học tiếng Đức đầu tiên rất quan trọng và mang tính chất giới thiệu. Tạ Uyển Doanh lắng nghe giảng rất cẩn thận và ghi chép lại để cô ấy có thể xem lại và nhớ lại suy nghĩ của mình. Với ý tưởng về cách học tiếng Đức, nếu sau này không tiện đến lớp, cô ấy cũng có thể tự học theo giáo trình tiếng Đức.
Giáo sư sẽ đem đến một số cách giảng dạy khác nhau. Nếu có một vài chỗ không hiểu thì có thể hỏi trước tiếp giáo sư sau buổi học.
Giáo sư của Đại học Ngoại ngữ Thủ đô là một giáo viên nữ, người luôn có thể đưa ra lời giải thích rõ ràng và chuyên nghiệp nhất cho những thắc mắc của cô. Tạ Uyển Doanh nghĩ, mình thực sự phải cảm ơn Triệu Văn Tông sau khi mình học xong. Đối với một lớp học như vậy, sinh viên từ các trường khác có thể sẽ không thể lấy được suất nếu họ muốn học.