Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 528 - Chương 528 - Tranh Luận Giữa Những Người Bạn Học

Chương 528 - Tranh luận giữa những người bạn học
Chương 528 - Tranh luận giữa những người bạn học

“Con với con trai dì quan hệ như thế nào?” Đột nhiên dì nhìn cô trông chờ, hỏi.

“Tụi con là bạn học dì à.” Cô biết hiện tại trong nhận thức của dì xem đã Lý Khải An là con trai mình rồi.

“Dì biết là bạn học, mà hai đứa yêu nhau phải không?”

“Không có.” Lời này không thể nói bậy được.

“Dì muốn ẵm cháu.” Dì nói.

Dì chắc đã có cháu. Tạ Uyển Doanh đoán ở tuổi dì, con trai phải thành gia lập nghiệp rồi. Quay đầu lại, thấy lớp trưởng đi ngang qua ngoài hành lang, Tạ Uyển Doanh kêu lớn: “Lớp trưởng.”

Nghe thấy cô kêu, Nhạc Văn Đồng dừng bước, đi đến phòng bệnh hỏi cô: “Có chuyện gì?” Nhìn ra sau lưng cô, thấy dì ở giường số 23. Giường số 23 thuộc nhóm thứ 3, là bệnh nhân của Cao Chiêu Thành phụ trách, mà anh ấy thì đi theo Cao Chiêu Thành.

Nói về dì Vương ở giường số 23 này, trước khi nhập viện nghĩ rằng khó tiêu do tiêu chảy lâu năm, đi khám khoa nội. Bác sĩ khoa nội đề nghị làm nội soi đại tràng, kiểm tra mới phát hiện là ung thư đại tràng nên chuyển qua khoa ngoại tổng hợp 2. Mới chuyển khoa vài ngày, có thêm các kết quả khám tổng quát khác, bệnh đã di căn toàn thân.

Trường hợp này có phần giống với trường hợp của dì nhảy múa mà Tạ Uyển Doanh đã nói lúc trước, kích thước khối u không lớn lắm, nhưng do bệnh nhân còn khá trẻ cho nên di căn rất nhanh. Dì Vương không may mắn như những người khác, phát hiện quá muộn, bây giờ chỉ có thể đánh cược với hóa trị toàn thân.

Vì vậy hôm qua bác sĩ đã gọi người nhà đến nói chuyện và hỏi ý định của người nhà. Với tình trạng hiện tại của bệnh nhân, não bị thiếu oxy, ý thức không minh mẫn lắm, không thể tự quyết định được.

Ngày hôm qua, khi đàn anh Cao trò chuyện với gia đình, Nhạc Văn Đồng ở bên cạnh nghe toàn bộ quá trình.

Ý kiến ​​của gia đình là từ bỏ điều trị, muốn đem bệnh nhân về nhà.

Một khi bệnh nhân trở về nhà khả năng không qua khỏi sẽ sớm hơn. Vì ở nhà bệnh nhân không thể thở ôxy như ở bệnh viện.

Bác sĩ cố gắng thuyết phục, dù là không muốn điều trị, xem có thể để bệnh nhân trong bệnh viện thêm vài ngày thở ôxy, tiêm thuốc, cho bệnh nhân khỏe hơn rồi về nhà.

Nhưng con trai bệnh nhân nghe vậy không hài lòng, nói rằng bệnh viện đang lãng phí tiền của họ. vốn dĩ với trình trạng của mẹ anh ta, ban đầu bệnh viện không nên để bà nhập viện.

Có cần phải giữ một bệnh nhân lại để kiếm tiền không? Để bệnh nhân này xuất viện, nhận một người còn có thể phẫu thuật vào, càng kiếm được nhiều tiền hơn. Bên ngoài bệnh nhân đợi giường bệnh xếp thành một hàng dài.

Cao Chiêu Thành mỉm cười tự nhiên, không quan tâm đến lời nói của người nhà bệnh nhân.

Điều mà Nhạc Văn Đồng không bao giờ nghĩ tới là, anh ta nghe từ người trực đêm Lâm Hạo nói lại, nói rằng bệnh nhân này tối nào cũng đều tìm con trai Lý Khải An của mình.

Tại sao cậu bạn cùng lớp ngốc nghếch đến mức để mình bước vào vũng bùn như vậy? Không biết là phải luôn luôn giữ một khoảng cách nhất định với bệnh nhân sao?

Ăn sáng xong, Lý Khải An vội vàng trở lại phòng bệnh thăm bệnh nhân, vừa nhìn thấy lớp trưởng ở đó liền sửng sốt: “Lớp trưởng, cậu tới rồi à?”

Nhạc Văn Đồng quay mặt lại, ánh mắt bất mãn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh ấy.

Nhận được cái nhìn chằm chằm này, Lý Khải An tự hỏi: Có chuyện gì xảy ra vậy?

Tạ Uyển Doanh để Lý Khải An ở với dì, kéo lớp trưởng qua một bên hỏi: “Cậu biết dì có cháu không?”

“Cậu giống anh ấy lo chuyện nhà bệnh nhân của tôi hả, muốn làm gì?” Nhạc Văn Đồng không trả lời câu hỏi của Tạ Uyển Doanh, hai mắt quét qua liếc cô, không dám tin rằng cô cũng ngốc như Lý Khải An.

Nếu người nhà bệnh nhân nói chuyện tử tế, không cần nói thì bác sĩ cũng có thể giúp đỡ. Chỉ là gia đình của dì này chỉ muốn phàn nàn bác sĩ, bác sĩ có thể làm gì đây.

“Con trai của dì như thế nào rồi?” Tạ Uyển Doanh nghe ra được sự kỳ lạ trong giọng điệu của cậu ta, hỏi.

Bình Luận (0)
Comment