Chương 855: Tân binh đừng tự tin quá mức
Chương 855: Tân binh đừng tự tin quá mức
Đồng hương gặp đồng hương, hai mắt lưng tròng. Không không không, không phải cô muốn nói chuyện đồng hương với người ta, chỉ là có chút nhớ nhà thôi.
“Được.” Đào Trí Kiệt bảo Hà Quang Hữu đăng ký.
Hà Quang Hữu bàn bạc với anh ta: “Nếu như vậy, nhóm chúng ta cần hai người. Ngoại trừ Cảnh Phi Lăng kia em ấy nói, để Đái Nam Huân đến nhóm chúng ta có được không?”
“Ừ.” Đào Trí Kiệt gật đầu.
Bởi vì Lý Á Hi chưa xuất viện, nếu người này ở trong nhóm của mình tương đối kiểm soát sự phát triển của Đới Vinh Hồng đã thương lượng việc này với anh ta, cũng hi vọng con trai của mình ở trong nhóm của anh ta. Có lẽ nói rằng Đới Vinh Hồng, hi vọng con trai sớm chấp nhận việc tôi luyện thực tế.
Lúc chuẩn bị đi, Tạ Uyển Doanh nhớ đến tiểu học muội dễ thương Phạm Vân Vân, hỏi đàn anh Đào: “Trong số kiến tập sinh, có một người muốn theo em học tập, tên là Phạm Vân Vân, cô ấy có thể theo em không?”
Fan hâm mộ của cô đến rồi sao? Ánh mắt của các tiền bối dán chặt trên gương mặt cô, mỉm cười ẩn ý.
“Có thể. Về sau loại chuyện này có thể nói với anh bất cứ lúc nào.” Đào Trí Kiệt nhìn cô nở một nụ cười ẩn ý: “Anh đã từng nói, anh rất dễ nói chuyện mà.”
Đàn anh Đào thật là quá dễ nói chuyện.
Thế là buổi tối lúc cùng nhau ăn cơm, Hà Hương Du một lần nữa phát hiện tiểu học muội đã bị đức phật kia lừa xoay vòng vòng: Cái gì mà dễ nói chuyện chứ, buổi chiều cũng đã bắt cô làm “thiết bị y tá.
Phạm Vân Vân rất vui mừng, lúc ngồi cùng với ba đàn chị, hỏi không ngừng nói không ngừng.
Ba người Tạ Uyển Doanh là niên khóa 8, ít học muội, thế nên, đột nhiên ngoài ý muốn nhận một tiểu học muội lâm sàng, ngạc nhiên mừng rỡ.
“Lớp chúng em nhiều nữ, nhưng ít nam sinh học ngoại khoa.” Phạm Vân Vân giới thiệu tình hình lớp mình: “Tương lai em chắc chắn phải học lên thạc sĩ tiến sĩ, không giống như các đàn chị một bước đúng chỗ, chỉ có thể tự mình cố gắng.”
Tiểu học muội này xem ra vô cùng tự tin, hơn nữa còn khá chuyên tâm.
Mấy đàn chị vừa cổ vũ hậu bối, vừa cho học muội mới một điểm cảnh tỉnh: “Con đường học y vô cùng nan gian, không phải cứ nói học xong tiến sĩ là có thể bình chân như vại.”
“Vâng, em biết, em đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi.”
Mấy đàn chị mắt đối mắt nhìn nhau: Đây chỉ là tân binh mới đến, chưa vật lộn chưa bị mắng chưa chịu phải sự “đánh đập tàn nhẫn” của lâm sàng không có tính người.
Ngày hôm sau, nói là theo cô, nhưng Phạm Vân Vân chỉ là kiến tập sinh phải tiếp tục lên lớp, chỉ có thể theo nhóm lớn tiến hành kiến tập, đợi đến lúc gặp Tạ Uyển Doanh có thể thuận đường học tập. Vì vậy học sinh giai đoạn này của cô chỉ có một, là Cảnh Lăng Phi.
Buổi sáng Phạm Vân Vân không có mặt, Cảnh Lăng Phi theo cô vào nhóm lớn kiểm tra phòng, tiếp đó phải đến phòng phẫu thuật. Hôm nay trong nhóm sắp xếp ba ca phẫu thuật, rất bận rộn. Mọi người đều phải lên bàn mổ. Tạ Uyển Doanh được sắp xếp làm người đỡ kính phẫu thuật cho bác sĩ mổ chính bác sĩ Hà. Cảnh Lăng Phi ở trong phòng phẫu thuật quan sát học tập.
Đứng một cách quy tắc trật tự, trong lúc quan sát thao tác của các giáo sư, Cảnh Lăng Phi cảm thấy rất kinh ngạc. Nghe nói cô vào lâm sàng thực tập chỉ có vài tháng, theo lý mà nói không khác mấy với anh ta chỉ là một tân binh.
Có phải sự bộc lộ hôm qua của cô đã khiến cho tất cả mọi người thán phục hay không, hôm nay giáo sư bảo anh ta đi theo cô cậu ta hoàn toàn không phục.
Thực tập sinh làm tốt hay không, chỉ cần nghe trong lúc phẫu thuật giáo sư có mắng hay không , điều này Cảnh Lăng Phi đã hiểu trong quá trình kiến tập lâm sàng. Sau một ca phẫu thuật, cô không nhận một lời trách mắng nào. Ngược lại, tiền bối sẽ hỏi ý kiến của cô.
Ca phẫu thuật kết thúc một nhóm giáo sư đi xuống bàn mổ, những người Hà Quang Hữu hơi lo lắng Tạ Uyển Doanh có thể hòa hợp với học sinh của mình như thế nào. Nghe báo cáo ngày hôm qua của Khâu Thụy Vân, người này tên là Cảnh Lăng Phi, giống như con trai bác sĩ Đới chỉ có hơn chứ không kém, dám thách thức với cửa ải khó khăn nhất mà còn làm khá tốt, chứng minh là có thực lực nhất định.