Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 899 - Chương 899: Lôi Kéo Cứu Thương

Chương 899: Lôi kéo cứu thương
Chương 899: Lôi kéo cứu thương
Chương 899: Lôi kéo cứu thương




"Mọi người không thể lên xe, có quá nhiều người, ngồi không được nữa." Người lái xe cố gắng ngăn cản ba người họ nói.

"Con trai tôi cần lên xe cứu thương!" Vợ Đại Huy nói.

"Để bác sĩ xem là tình hình gì trước, tình hình hiện tại không phải ai cũng có thể lên xe cứu thương." Tài xế nói với cô ta, chỉ về phía Tạ Uyển Doanh vừa hay đi tới: "Cô ấy là bác sĩ, mọi người hỏi cô ấy xem con trai hai người có lên xe cứu thương được hay không.”

Tạ Uyển Doanh theo ánh đèn xe quan sát tình hình bệnh nhi trong lòng đối phương.

Cậu bé hai tuổi nép trong lòng ba, đôi mắt nhỏ sợ hãi lau nước mắt, đương nhiên là bị động tác của ba mẹ dọa nhiều hơn. Có thể thấy được ý thức của đứa nhỏ này rất rõ ràng, biểu tình linh hoạt, cũng không bị chảy máu nhiều.

Nhiếp Gia Mẫn ngồi trên xe cứu thương, gật đầu với học trò, tỏ vẻ phán đoán giống với cô: Tình hình của đứa bé mới này không nghiêm trọng bằng em gái của Văn Qúy, không thể lên xe cứu thương.

Phản ứng của gia đình mỗi bệnh nhi đối với bệnh tật và chấn thương của đứa bé là khác nhau, một vài người thì phớt lờ quá mức, một vài người lại căng thẳng quá mức. Phụ huynh nhà Đại Huy thuộc trường hợp thứ hai.

Nghĩ đến đây, Tạ Uyển Doanh cố gắng làm một chút biện pháp xử lý cho đứa nhỏ này để trấn an người nhà: "Tôi cho hai người một ít dung dịch khử trùng, hia người lau vết thương cho đứa bé trước." Quay đầu lại, cô lại dặn dò với bác thôn trưởng đi ra: "Phiền mọi người lấy xe đưa họ đến bệnh viện. Tình trạng của đứa bé này không nghiêm trọng như hai người bị thương kia, lượng người mà xe cứu thương có thể được được là có giới hạn, để họ ngồi chuyến xe sau đi bệnh viện.”

Một giây nghe hiểu lời bác sĩ nói, bác trưởng thôn xua tay với cả nhà Đại Huy: "Mọi người tránh ra, để bác sĩ đi trước."



Nghe nói như vậy, vợ Đại Huy kích động, kéo tay chân nhỏ bé của con trai lên, rồi đưa khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai lên trước mặt mọi người: "Mọi người nhìn xem, mọi người nhìn cho kỹ vào, tay chân và cả mặt nữa đều đã bị đụng đến thành như vậy, có thể không nghiêm trọng sao?"

Vốn dĩ bị trầy xước có chút đau, bị mẹ làm như vậy thì càng đau. Đứa bé bật khóc.

"Cô đừng kéo đứa bé, cô đang dọa đứa bé đó." Tạ Uyển Doanh bảo người nhà dừng động tác kéo chân tay đứa bé, đứa bé chưa phát triển toàn diện không thể lôi lôi kéo kéo lung tung như vậy: "Bằng không như vậy đi, một mình cô bế đứa bé lên xe cứu thương.”

Đành phải liều mạng nhét một đứa bé và người lớn vào xe cứu thương thử xem.

Nhưng họ không chịu làm theo, người nhà này chỉ có một yêu cầu, vợ chồng con cái đầu phải lên xe cứu thương. Họ không quan tâm đến cuộc sống của những đứa trẻ khác.

Vợ Đại Huy hét lớn vào mặt Tạ Uyển Doanh: "Chồng tôi phải đi cùng chúng tôi, không có anh ấy thì không được. Cô để thằng nhóc kia ra khỏi xe. Thằng nhóc ngồi trên xe cứu thương có chảy nhiều máu như con trai tôi không? Sau này con trai tôi để lại sẹo thì phải làm sao? Cô với nhà Văn Qúy là có quan hệ gì?"

Đúng là hay thật, nghi ngờ bác sĩ trong trường hợp khẩn cấp đã bỏ qua mạng sống của người dân để mở cửa sau. Bản thân không nghĩ mình và gia đình Văn Qúy là người thân, nếu nhà Văn Quý và các bác sĩ có quan hệ riêng tư không thể nói ra, làm sao họ có thể không biết? Người ngoài nghề không biết là, các bác sĩ sẽ không vì chuyện như vậy mà mạo hiểm danh tiếng mà mình đã xây dựng.

Tú tài gặp phải binh lính có lý không thể nói rõ. Ai bị thương nặng hơn không phải dựa vào chút máu mà mắt thường nhìn thấy được để phán đoán. Phải biết rằng làm bác sĩ tài giỏi thì phải học hành trong nhiều năm.

Hai vợ chồng trước mắt này rõ ràng là không có lý trí của người bình thường mà. Trong lòng Tạ Uyển Doanh có chút lo lắng, muốn giáo sư Nhiếp đưa đứa nhỏ đi trước, nhưng Nhiếp giáo sư vừa mới từ nước ngoài về không quen thuộc với tình cảnh trong nước không rành tiếng phổ thông, cô không đi theo sợ là giáo sư và bệnh viện quận sẽ có trở ngại về mặt giao tiếp.





Bình Luận (0)
Comment