“Ở trong phòng, vừa mới ngủ trưa dậy.” Lục Bắc Trì lười biếng ngáp một hơi.
“Sắp có động đất rồi! Cậu dậy ngay cho tôi! Mau chạy xuống lầu! Gọi tất cả đồng đội của cậu chạy ra ngoài! Mau!” Diệp Kiều cắn răng nói, hai mắt nhìn chằm chằm thời gian trên màn hình máy tính, chỉ còn chưa đầy ba phút.
“Diệp Kiều Kiều, chị đang đùa cái gì vậy?! Tin tức ở đâu ra? Ngay cả Cục động đất cũng không thể đoán trước được động đất, chị lấy tin tức này ở đâu?” Lục Bắc Trì tỏ vẻ hoài nghi.
“Lục Bắc Trì! Chết tiệt, cậu đừng nói nhảm nữa! Mau chạy ngay cho tôi! Có nghe không?! Đây là mệnh lệnh!” Diệp Kiều tức giận hét lên, cô gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính!
Mệnh lệnh của chị dâu, cậu ta sao dám không tuân theo.
“Được rồi, được rồi, để em mặc quần áo! Lát nữa không có động đất, để xem khi trở về, em quở trách chị trước mặt Lục Tiểu Vĩ như thế nào!” Lục Bắc Trì đứng dậy.
“Đừng mặc! Không còn thời gian! Gọi đồng đội của cậu, mọi người, toàn bộ chạy ra ngoài!” Diệp Kiều hét lớn.
!!!
Lục Bắc Trì mặc áo ba lỗ, quần xà lỏn chạy ra khỏi ký xá và gõ cửa từng phòng.
Nghe thấy tiếng hét của Lục Bắc Trì, các đồng nghiệp nghĩ rằng thực sự có động đất, vội vàng chạy ra ngoài, mặc dù họ là lính kỹ thuật nhưng thân thủ cũng không tồi.
Sau khi lao xuống lầu, cậu ta đứng ngây ngốc trên mảnh đất trống, “Diệp Kiều Kiều, động đất ở đâu? Tất cả mọi người đều chân trần chạy ra ngoài đấy! Đợi đến lúc trở về, xem em ở trước mặt Lục Tiểu Vũ nói như thế nào —”
Lục Bắc Trì đang nói thì nghe thấy tiếng than khóc đau đớn phát ra từ nơi rừng sâu, sau đó, một cảnh tượng khủng khiếp xảy ra thực sự khiến anh không bao giờ quên được……
Tòa ký túc xá ba tầng của họ, trong phút chốc sụp đổ giống như bị mặt đất nuốt chửng. Một đồng đội của cậu đang ở rất gần tòa ký túc xá, vội vàng chạy về phía này, những người khác lập tức kéo anh ta lại, có thể nói là chết đuối vớ được cọc gỗ!
Bụi mù như khói dày, cuồn cuộn dâng lên, đất rung núi chuyển!
Thực sự có động đất!
Hơn nữa, uy lực này ít nhất phải cấp 7 trở lên!
Diệp Kiều Kiều, rốt cuộc sao cô biết được?! Đều tham gia nghiên cứu khoa học, cậu ta có rất nhiều bạn ở Cục động đất cũng chưa nói cho cậu ta biết, mà cũng không thể nói được bởi vì động đất không thể lường trước, tại sao Diệp Kiều Kiều lại biết trước chứ?!
Làm sao cô biết được?!
Cùng lúc đó, những đứa trẻ ở trường tiểu học Hy Vọng được giáo viên tổ chức vui chơi trên sân thể dục trống trải hoảng sợ nhìn trường học của chúng sụp đổ, các giáo viên cũng sững sờ……
Mười phút trước khi trận động đất xảy ra, một người nào đó đã đồng loạt đăng trên các trang mạng Internet lớn về trận động đất sẽ xảy ra trong khu vực Thực Xuyên, cảnh sát đang truy bắt kẻ tung tin đồn này, kết quả, trận động đất thực sự xảy ra và hầu hết những người tin vào bài tiên đoán này đều đã sớm trốn thoát……
“Bậc thầy tiên đoán” dùng máy chủ ở nước ngoài, cảnh sát rất khó tra ra đó là ai, nhưng không thể không nói “bậc thầy tiên đoán” này đã cứu sống hàng ngàn hàng vạn người.
Sau khi động đất diễn ra, cuối cùng Nhụy Hoa cũng hiểu ý của Diệp Kiều lúc trước.
“Chị Kiều, đây là việc tốt công đức vô lượng, tớ tin, người tốt sẽ được báo đáp!” Nhụy Hoa nhìn Diệp Kiều đang đứng bên cửa kính sát trần, chân thành nói, ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ cô!
Diệp Kiều là người mà cô ta ngưỡng mộ nhất!
“Nhụy Hoa, thời điểm này ở kiếp trước, tớ đã bị hãm hại rồi! Cho nên, hành động của họ cũng sắp bắt đầu rồi……” Diệp Kiều quay lưng về phía Nhụy Hoa, trầm giọng nói.
Lục Tiểu Cổn nói, ở kiếp trước cha cậu bé mắc bệnh trầm cảm giai đoạn cuối, rơi vào bẫy của Bọ Cạp Độc. Còn kiếp này, anh không bị trầm cảm, thực lực cũng mạnh hơn, cho nên, bi kịch của kiếp trước chắc chắn sẽ không tái diễn lần nữa, anh sẽ tránh được kiếp nạn này!
—
Cũng chỉ có vào lúc sinh tử cận kề này, đại ca thần tượng của cậu mới nhớ đến cậu, khi Lục Bắc Trì nhận được cuộc điện thoại an ủi, quan tâm của Lục Bắc Kiêu, quả thực vô cùng kích động: “Đại ca, lần này nhờ vào Diệp Kiều Kiều, nếu không, em đang ở dưới Điện Diêm Vương báo danh rồi!”