Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1064 - Chương 1064:

Chương 1064:

Đại Ngốc vẫn cởi mũ xuống cầm trong tay trái, hai mắt anh đỏ lên nhìn mật thất. Trên đường tới anh đã nghe nói Diệp Kiều xảy ra chuyện!

Tiểu Kiều, sao em có thể ngốc như thế?!

Nghĩ đến năm đó nếu không phải gián điệp của Diệp Kiều là Đường Thiếu Đình báo tin thì anh đã bị nổ chết từ lâu rồi. Tim Diệp Kiều thắt lại, lệ lưng tròng!

"Tôi không tin cô ấy chết như thế! Các cậu mau tìm đi trong mật thất này có đường ra khác không! Liệu có phải Tiểu Kiều trốn đi không! Cô ấy thông minh như vậy!" Ở trong lòng Đại Ngốc, Diệp Kiều như Hoàng Dung trong truyện "Anh hùng xạ điêu", mãi mãi tươi sáng, thông minh, người nhanh trí như cô ấy sao có thể chết được?!

"Trần đội, chị dâu trúng khí độc lại tự sát, chị ấy trốn thế nào?" Tiểu Hàn khóc nói sự thật.

Trong đáy lòng Đại Ngốc cũng rõ ràng hững gì mình nói đều là tự lừa dối bản thân, Tiểu Kiều dù sao cũng không phải là thần, cô ấy chỉ là người thường! Vũ khí sinh hóa đáng sợ như vậy, người bình thường hít một chút có thể mất mạng!

Cô lấy đâu ra năng lực trốn đi được?!

Nhưng Hứa Nghị đã bắt đầu tìm trong mật thất, cầm báng súng gõ gõ vào vách tường xem có chỗ trống nào không, những người khác cũng làm vậy giống anh!

Đại Ngốc ính toán theo công thức hóa học của K2-3 và thể tích của căn mật thất, liệu thế năng và uy lực mà nó sinh ra có thể khiến người ta thành tro bụi không, đáp án nhanh chóng xuất hiên, đáp án là : Có thể...

Hứa Nghị và những người khác thậm chí còn gõ xuống đất, họ không cảm thấy có bất kỳ chỗ trống nào, nhưng họ không bỏ cuộc và nhóm Quỷ Ảnh còn tiếp tục tìm kiếm sâu hơn dưới mặt đất ...

--

Máy bay trực thăng hạ cánh ở sân bay, một chiếc trực thăng khác cũng vừa hạ cánh, người đàn ông mặc quần áo bình thường và đeo kính râm xuống máy bay lúc nhìn thấy Lục Bắc Kiêu, vội vàng lên đón.

"Em rể, mẹ nó đừng nói với tôi cậu không giết chết Bọ cạp độc đấy. Nếu không ông đây khinh bỉ cậu!" Diệp Thành đi đến trước mặt Lục Bắc Kiêu, vẫn là dáng vẻ không đứng đắn không tim không phổi kia. Đương nhiên anh ta tin Lục Bắc Kiêu chắc chắn đã xử lý Bọ cạp độc!

Hang ổ của Bọ cạp độc đã bị tổ chức chống khủng bố và trường Hunter giết và khống chế, tất cả những nhà khoa học bị Bọ cạp độc khống chế quanh năm đều được giải cứu, số lượng vũ khí sinh hóa gây sát thương lớn đã bị tìm thấy!

Lục Bắc Kiêu mặt không biểu cảm, không để ý đến anh ta.

"Anh trai, nói gì đi. Một năm không gặp đây là vẻ mặt gì đấy, không chào đón anh rể cậu về sao? Đúng, tôi nói cậu nghe, em gái lớn của tôi đúng là thần, ngay cả chuyện tương lai em ấy cũng biết! Tôi phải nhanh hỏi em ấy một chút rốt cuộc mọi chuyện là sao!" Diệp Thành lại nói.

"Cô ấy chết rồi!" Lục Bắc Kiêu vẫn luôn im lặng bình tĩnh nói một câu.

Diệp Thành mặt đầy ý cười, nụ cười trên mặt cứng lại trong chớp mắt, "Lục Bắc Kiêu, mẹ nó cậu nói gì thế? Có phải hiểu lầm em gái tôi và Đình tử rồi không?! Tôi nói cậu:-"

Diệp Thành còn chưa nói hết, một sĩ quan đã đến bên cạnh anh ta ghé vào tai anh ta nói nhỏ. Lục Bắc Kiêu đã đi xa, đi phía sau anh là Lăng Khiếu và Thẩm Nguyên.

"Mẹ nó cậu nói bậy gì vậy?! Sao em gái tôi chết được?!" Diệp Kiều nắm chặt cổ áo của sĩ quan kia, đỏ mặt hung dữ rống lên.

"Cô ấy bị Bọ cạp độc nhốt trong mật thấy đầy khí độc, vì không để mọi người cứu mình nên cô ấy đã nổ súng tự sát! Tan thành tro bụi!"

Diệp Kiều nghe xong sửng sốt sau đó hét lên: "Không thể nào!"

Sao em gái của anh có thể chết được?!

Diệp Thành sắc mặt rối rắm, hai tay ôm đầu tựa hồ bị một đòn cực lớn, không thể tiếp nhận thậm chí anh không muốn tin là thật!

Anh vẫn đang chờ để nghe bí mật của cô...

Bình Luận (0)
Comment