Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1065 - Chương 1065:

Chương 1065:

Cho dù là Diệp Thành hay Đại Ngốc, hay từng đội viên đều có thể cảm nhận được nỗi đau thấu tim gan với hi sinh của Diệp Kiều. Chỉ có mình Lục Bắc Kiêu, anh không cảm nhận được. Ở thành phố J trời mưa nhẹ, sương mù mịt, lớp sương mù ấy bao trùm lấy trái tim anh, tâm trạng và cảm xúc hỗn độn.

Quay về căn cứ, anh thay quần áo và đi tắm giống như khi làm nhiệm vụ trở về lúc trước. Anh rửa đi vết máu trên người, trên người anh còn dính máu của Bọ cạp độc, những vết máu này nhanh chóng xuống cống thoát cống thoát nước...

--

Thủ lĩnh của tổ chức khủng bố Quốc tế K2 Bọ cạp độc đã được giải quyết, nhưng nghe tin Diệp Kiều đã chết, tâm trạng tư lệnh Lục rất nặng nề! Sao con dâu của cô có thể chết?! Ông đích thân đến đại đội đặc chủng hỏi thăm tình hình cặn kẽ.

Trong phòng họp, bầu không khí nghiêm trọng, đám đàn ông sắt thép không sợ trời không sợ đất cúi thấp đầu.

Diệp Thành cũng ngồi ở trong đó, vừa nghe tin Lão Thái nói chi tiết về lần hành động này cũng mới tin em gái lớn của anh đi rồi, ngay cả thi thể cũng không có!!

"Diệp Kiều sắp xếp gián điệp bên cạnh Bọ cạp độc thế nào?! Chuyện này lúc trước các cậu không biết chút nào?" Tư lệnh Lục trầm giọng nói, đúng lúc cửa phòng họp bị đẩy ra, Lục Bắc Kiêu mặc quân trang đi đến.

"Cô ấy chính là Queen!" Tư lệnh Lục nghĩ là con trai sẽ nổi điên, lúc này nhìn anh mặt không hề có cảm xúc, bình tĩnh nói.

Tư lệnh Lục mặc quân trạng khẽ giật mình, gián điệp Queen tầm mười năm trước báo tin cho Lục Bắc Kiêu lại chính là Diệp Kiều!

" Đường Thiếu Đình là nội gián mà em ấy đã sắp xếp bên cạnh Bọ cạp độc vào 20 năm trước! Em ấy để Đường Thiếu Đình giúp em ấy giúp chúng ta, hình như em ấy đã biết trước Bọ cạp độc sẽ trả thù Huyết Lang nên để Đường Thiếu Đình theo dõi. Chỉ cần bên Bọ cạp độc có hành động thì Đường Thiếu Đình sẽ báo tin cho em ấy!" Diệp Thành trầm giọng nói, "Mấy năm trước lúc Đại Ngốc suýt nữa bị bom nổ chết, em ấy đã biết mục tiêu kế tiếp là Hà Phong, lại đến tôi... Tôi và Đường Thiếu Đình cũng không rõ sao em ấy biết trước được những chuyện này!"

"Lần này người chết hẳn là tôi. Trong phòng khí độc, người bắn và tự sát phải là tôi.” Lục Bắc Kiêu bình tĩnh nói, anh nhắm mắt, hai tay rũ hai bên cạnh người nắm chặt thành quyền.

Cô biết lần này anh sẽ chết, còn biết anh sẽ chết thế nào cho nên đã chết thay ah!

Đột nhiên anh rất hận Diệp Kiều!

Hận cô tự cho mình là đúng chết thay anh!

Yêu nhau nhiều năm như vậy mà cô còn không hiểu rõ anh, còn làm ra chuyện chết thay ngu xuẩ này!

Lúc trong bệnh vện lần anh bị thương đó, cô còn nghéo tay với anh, muốn bên nhanh đến đầu bạc răng long!

Thế mà cô lại đi trước anh!

Chắc chắn cô muốn anh đánh vào mông cô rồi!

Anh rất muốn bắt cô, đánh mông cô ở ngay trước mặt mọi người!

Để cô xấu hổ!

Trong phòng họp im lặng, mọi người vừa nghi ngờ lại vừa tiếc nuối Diệp Kiều!

--

Lục Tiểu Cổn tóc ướt sũng ôm Tia chớp đứng ngoài cửa phòng làm việc của đại đội đặc chủng. Cậu bé thở hổn hển, Tia chớp há mồm thở dốc, bọn họ trốn từ trường học ra đại đội đặc chủng. Cậu nhìn cha đi từ bậc thanh xuống, phía sau là Diệp Đại Thành Tử đang lau nước mặt.

"Cha, Diệp Kiều đâu rồi?" Thấy Diệp Thành đang khóc, Lục Tiểu Cổn cau mày.

Lục Bắc Kiêu bình tĩnh nhìn Lục Tiểu Cổn, không nói gì.

"Cậu, mẹ cháu đâu rồi?" Lục Tiểu Cổn đành phải hỏi Diệp Thành.

Diệp Thành nhìn Lục Tiểu Cổn đã tám tuổi, nghe cậu bé nói, gã đàn ông ba mươi mấy tuổi không ngăn được nước mắt, vội quay lưng đi.

Lục Tiểu Cổn lại nhìn cha, lấy một cái USB từ trong túi áo đồng phục ra đưa cho anh, "Trước khi Diệp Kiều đi đã tìm con, mẹ nói nếu mẹ xảy ra chuyện gì , bảo cha đừng đau khổ, đây là nợ kiếp trước mẹ đã nợ cha!"

Bình Luận (0)
Comment