Sau khi sống lại, mở mắt ra đã nhìn thấy anh đầu tiên, Lục Bắc Kiêu.
Kiếp trước tôi không yêu chồng mình, luôn cố gắng hết sức để ly hôn với anh ấy! Cho đến ngày tôi chết mới biết, anh luôn yêu tôi hết lòng! Còn anh đã hi sinh trong một lần làm nhiệm vụ, năm đó tôi đang ở tù!
Nhìn thấy anh, tôi rất muốn ôm anh khóc to, nói cho anh ấy biết tôi cố gắng yêu anh thật tốt, và xin anh tha thứ cho những điều ngu ngốc mà tôi đã làm trước đây! Nhưng anh không nhớ kiếp trước ...
Lúc anh 21 tuổi là một tên lưu manh xấu xa, tài năng lộ rõ! Nhìn anh, tôi đã thề trong lòng kiếp này sống lại nhất định phải yêu anh, không bao giờ phụ lòng anh!
Có lẽ do số phận tiền định ở kiếp trước, dường như anh đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên sau khi tôi tái sinh.
Nhìn thấy cái này, Lục Bắc Kiêu tắt thuốc, có ý thôi thúc đọc tiếp trang tài liệu này!
Anh không tin đây là chuyện thật, anh không tin rằng con người có thể tái sinh sau khi chết, và anh không tin rằng kiếp trước Diệp Kiều không yêu anh, còn muốn ly hôn với anh!
Bệnh thần kinh!
Cô bị bệnh tâm thần nên mới hoang tưởng ra những cái này!
Nhưng anh giống như bị điên tiếp tục đọc....
Cô viết sau khi sống lại về nhà cứu cha nuôi thế nào, lại đến thành phố N tìm anh trai Kiều Thiêm, còn giúp đồng chí Đỗ Quân giữ đất!
"Điều khiến tôi khiếp sợ chính là đứa bé chỉ sống trong bụng tôi khoảng bốn tháng ở kiếp trước, Lục Tiểu Cổn đã theo tôi đến rồi! Thằng bé tồn tại dưới dạng sóng vô tuyến, chỉ có thể nói chuyện với tôi, tôi không thể nhìn thấy. Sâu trong lòng tôi đầy áy náy, kiếp trước trời xui đất khiến để tôi ở bên Lục Bắc Kiêu, tôi không yêu anh, sau khi mang thai Lục Tiểu Cổn thì luôn ghét bỏ con, ngóng trong con sảy đi, gọi con là cút nhưng luôn không cút. Sau đó Lý Vận hại tôi té ngã, Lục Tiểu Cổn đã không còn nữa... Khi đó tôi mới hiểu được cái gì gọi là mất đi mới thấy trân trọng! Kiếp trước tôi không xứng là mẹ, khốn nạn như thế nhưng Lục Tiểu Cổn vẫn theo tới, hơn nữa đến là để bảo vệ người mẹ này! Điều này khiến tôi càng áy náy, càng thấy có lỗi với con hơn! Tôi không xứng để được thằng bé bảo vệ, cũng không xứng để được Lục Bắc Kiêu yêu! Họ càng yêu tôi, trong lòng tôi càng xấu hổ, cũng thường xuyên thề trong lòng kiếp này nhất định sẽ yêu thương họ nhiều, không phụ lòng họ!"
Nhìn thấy cái này, Lục Bắc Kiêu châm một điếu thuốc khác, ngón tay cầm điếu thuốc khẽ run lên.
"Kiếp trước Huyết Lang, các đồng đội của anh người chết người bị thương, kiếp này tôi nên giúp họ thế nào? May có Lục Tiểu Cổn, con biết mọi người hi sinh thế nào. Người đầu tiên chúng tôi cứu là Lão Thái, tôi bảo Lục Tiểu Cổn gửi tin cho cha thằng bé vào máy nhắn tin, Lục Tiểu Cổn có năng lực đặc biệt, Anh Kiêu cũng không tra được là chúng tôi..."
Nếu như nói lúc trước anh còn không tin Diệp Kiều đúng là tái sinh thì khi đọc cái này, anh không thể không tin...
Mùa hè năm 1995 đó, sau khi cô bị cảm năng, không phải cô có siêu năng lực mà là cô được tái sinh, không phải là cô có thể đoán trước được tương lai, mà là rất nhiều chuyện đã xảy ra ở kiếp trước của cô. Cô và anh ở kiếp trước là vợ chồng nhưng cô không yêu anh, kiếp trước cô yêu tên khốn Thẩm Hi Xuyên đó. Bọn họ từng có con, lúc cô mang thai 4 tháng đã đẻ non sảy mất, đó chính là Lục Tiểu Cổn. Cho nên lúc trước cô mới rất cố chấp nói muốn sinh con trai, là Lục Tiểu Cổn!
"Kiếp trước tôi thật ghê tởm, tôi thường mắng chửi anh chết đi! Lục Tiểu Cổn nói, vì kiếp trước tôi không yêu cha thằng bé nên cuối cùng anh đã bị trầm cảm... Tôi chính là cọng rơm cuối cùng giết chết anh! Kiếp này tôi nhất định phải để anh sống vui vẻ, dù để tôi sống ít đi mười năm, hai mươi năm, hoặc là bắt tôi đổi mạng sống của mình cho anh, tôi sẵn sàng!
Anh không đọc tiếp nữa, gục đầu xuống ghế, nhắm mắt ...