Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1131 - Chương 1131:

Chương 1131:

Trời ạ, nhiều dấu hôn như vậy, lúc cô đi tập, dễ bị “bại lộ”, sẽ cảm thấy ngượng ngùng.

Lục cầm thú bá đạo, phúc hắc tư tưởng chiếm hữu cao độ luôn nghĩ như vậy.

!!!

Mùa hè nóng như vậy, đi tập thể thao còn mặc đồ tập nghiêm chỉnh, anh là muốn cô quay về sống ở thời đại phong kiến sao?

Diệp Kiều nhìn vùng ngực dày đặc dấu hôn thì tức giận trừng mắt nhìn anh.

“A, đau.” Sau đó, trên cổ truyền đến một cơn đau, dần dần chuyển thành cảm giác tê ngứa. Bàn tay của anh ở trên người cô ra sức làm loạn, khiến cô không chịu nổi, ngửa cổ ra sau mà rên nhẹ nhè.

Cho dù cô có liều mạng kháng nghị, anh vẫn cứ khăng khẳng chứng minh cho cô thấy anh thẳng như thế nào.

Diệp Kiều vốn dĩ mới tập thể hình xong, cả người nhức mỏi, thân hình mềm mại nào có chịu được anh ra sức như vậy, cố gắng khóc lóc cầu anh buông tha, nhưng cô càng xin tha anh càng ra sức, giống như là đang bắt nạt một con tiểu bạch thỏ vậy!

Một người đàn ông ngoài 30, thể lực giống như động cơ không có nút tắt vậy.

“Lục cầm thú, nếu còn làm nữa sẽ chết người đó!” Diệp Kiều ánh mắt mơ hồ, vừa gợi cảm vừa tức giận nhìn tên cầm thú trước mặt, dùng hết sức lực còn lại mà nói.

“Bà Lục, chỉ có mệt chết trâu, không có cày chết người. Nhưng mà, chồng em là con trâu sắt đó.” Anh dán ở bên tai cô, tà khí nói.

Diệp Kiều tức giận, nhưng mà cũng vô cùng hưởng thụ cảm giác thiêu đốt mà anh mang lại.

Ở bên cạnh anh, tựa như tình cảm mãnh liệt vĩnh viễn sẽ không dứt.

*

Lục Bắc Kiêu đã điều tra qua tình hình nhà họ Dạ, một trong những nhà có thế lực nhất của tỉnh Y này. Người đứng đầu nhà họ Dạ cũng chính là cha ruột của Dạ Thất, năm nay đã ngoài 60 tuổi, đã cưới 3 người vợ. Ông ta có 8 người con, mà vốn dĩ Dạ Thất là trẻ nhất. Nhưng mà, ông già này lại mới sinh con với Cố Tuyết Yến.

Vợ cả của ông ta sớm qua đời từ 30 năm trước. Sau khi vợ mất, ông ta mới cưới người vợ thứ hai, sau khi người vợ thứ hai mất mới cưới người vợ thứ ba, chính là mẹ đẻ của Dạ Thất. Điều kỳ lạ là, sau khi Dạ Thất được sinh ra không lâu, mẹ anh qua đời, sau đó, ông ta không cưới vợ nữa.

Dạ Thất kể rằng, 8 năm trước Cố Tuyết Yến mới gặp ông Dạ, trở thành trợ lý của ông ta, hai năm sau thì sinh con cho ông ta.

Con cái trong nhà họ Dạ đấu đá với nhau không ít. Lục Bắc Kiêu cho rằng, Dạ Thất khi nhỏ mắc bệnh tự kỷ, với cậu mà nói là một sự bảo hộ an toàn, nếu không, cậu không có khả năng an ổn mà sống tới bây giờ.

“Dạ Hằng dần dần lớn, dần dần hiểu chuyện nên ông cụ vì để danh phận cho hắn mới phải cưới Cố Tuyết Yến.”

Hai cha con ở trong sân đánh bao cát, Dạ Thất mang đôi bao tay quyền anh màu đen, người đầy mồ hôi, một bên tay còn đang ôm ngực, nghe Lục Bắc Kiêu nói.

Cậu nhất định phải luyện tập thật tốt, để thân thể khỏe mạnh, rắn chắc, để anh phải thay đổi cách nhìn về cậu.

Lục Bắc Kiêu nhướng mày.

“Đúng vậy, thật sự là con của công ấy, đã thử nghiệm DNA rồi. Ông lão cũng không phải kẻ ngốc, cũng không đến mức bị cô ta lừa.” Dạ Thất lại nói tiếp, giải đáp nghi hoặc trong lòng Lục Bắc Kiêu.

*

Diệp Kiều ngủ tới chiều mới dậy, vừa ra khỏi giường rửa mặt xong, ra tới phòng khách nhìn ra sân vườn thì thấy hai người vừa đấm bốc vừa nói chuyện phiếm, cô bật cười.

Đang định đi ra cửa thì điện thoại của Diệp Kiều vang lên.

“Diệp tổng, đúng như ngài suy đoán, công trình của Cố Tuyết Yến có vấn đề. Chúng tôi đã thu thập xong tài liệu!”

Diệp Kiều nghe điện thoại cũng không thấy kích động hay oán giận.

Cố Tuyết Yến, cái loại rác rưởi này, làm chuyện thiếu đạo đức mà không sợ báo ứng sao?

Bình Luận (0)
Comment