Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1132 - Chương 1132:

Chương 1132:

Trong lúc cô hôn mê, Cố Tuyết Yến đã đoạt công trình này của bà Đỗ. Công trình này là xây dựng trường tiểu học Hy Vọng, có thể nói là công trình công ích. Lúc đấy, bà Đỗ với tâm thái làm việc thiện muốn nhận công trình này, ra giá thấp nhất, không để lại chút lợi nhuận nào, vật liệu sử dụng sẽ là loại tốt nhất.

Kết quả, Cố Tuyết Yến đột nhiên nhảy tới. Giá còn thấp hơn so với giá mà bà Đỗ đưa ra, khiến trong giới xôn xao không ít. Mọi người cho rằng Cố Tuyết Yến có lòng tốt.

Hiện giờ, trường học đã bắt đầu xây dựng.

*

Dạ Hào Minh đã ngoài 60 tuổi nhưng thân thể vẫn tốt, tinh thần quắc thước.

Cửa phòng tổng thống mở ra, Dạ Thất mặc một bộ trang phục màu đen đi vào, nhìn thấy cha ruột đang ngồi trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần, còn Cố Tuyết Yến đứng phía sau xoa vai cho ông ta.

Nhìn thấy Dạ Thất đi vào, ánh mắt Cố Tuyết Yến trở nên âm độc. Để xem, sau khi cô ta trở thành vợ hợp pháp của ông Dạ, cô ta sẽ giáo huấn cái tên đầu óc trì độn mà lại bênh người ngoài này như thế nào.

Gần đây, Dạ Thất ngày nào cũng tới nhà họ Lục, không rõ vì sao lại có quan hệ tốt với nhà họ như vậy, ngay cả Lục Bắc Kiêu cũng thích cậu.

Dạ Thất nhìn thấy ánh mắt của Cố Tuyết Yến thì càng thêm khinh thường, cũng không thèm nhìn cô ta thêm một cái.

“Ông già, ngài còn chưa chia tay với người phụ nữ này sao?” Dạ Thất ngồi xuống ghế đối diện, bắt chéo chân, hai tay đặt lên chân, nhìn cha ruột ngồi phía đối diện, trào phúng nói.

Dạ Hào Minh đột nhiên mở mắt, trừng mắt nhìn cậu.

“Thằng nhãi. Không biết cách nói chuyện sao? Cô ấy là dì của ngươi đó!” Dạ Hào Minh quát lớn.

“Anh Minh, anh đừng chấp nhặt trẻ con mà. Tiểu Thất bệnh mới đỡ, có khả năng đầu óc chưa được thanh tỉnh nên mới nói năng lỗ mãng với em như vậy.” Cố Tuyết Yến vội vàng nói, bày ra cái dáng vẻ của từ mẫu.

Thấy cô ta giả vờ như vậy, Dạ Thất thấy mắc ói.

“Em thấy hắn có dáng vẻ đầu óc ngu ngơ sao? Thằng nhãi ranh, con thấy dì con che chở cho con khắp nơi, còn không thấy cảm kích sao?!” Dạ Hào Minh lại quát Dạ Thất.

“Ông già, con vốn tưởng rằng cha cũng khôn khéo, không ngờ cha lại ngu ngốc như vậy. Người phụ nữ này trong vòng nửa tháng trời đã lấy của cha 100 triệu. Cha không sợ, cưới cô ta về, bao nhiêu của nả của cha sẽ bị cô ta moi hết sao?” Dạ Thất bật cười trào phúng hỏi lại.

“Cái thằng nhãi ranh này, có biết nói tiếng người không? Còn dám nói chuyện này? Con cho rằng cha không biết những món đồ xa xỉ trên các trang web của cô ấy đều bị con cướp đi sao? Vốn dĩ, cô ấy dùng những thứ đó làm mồi nhử khách hàng, nếu không phải bị con quấy rối có thể biến thành như vậy sao?!” Dạ Hào Minh nói tiếp.

Ông ta không nhìn thấy ánh mắt đắc ý của Cố Tuyết Yến nhìn Dạ Thất. Cô ta chỉ tùy tiện tìm ra một lý do đã gạt được ông lão này.

Thằng nhóc Dạ Thất muốn đối địch với cô ta sao?

Không có cửa đâu.

Thấy cha ruột bị che mờ mắt, Dạ Thất đứng lên không nói nữa. Còn nói cái gì được nữa, ông ta đáng bị người phụ nữ này chơi chết.

Cậu không thèm quay đầu lại nhìn, đi thẳng ra khỏi phòng. Cố Tuyết Yến còn làm bộ làm tịch đuổi theo muốn khuyên cậu trở về nhà, nhưng đi tới cửa thang máy thì khuôn mặt lập tức biến đổi.

“Dạ Thất, ngươi đừng tưởng rằng kết hợp với Diệp Kiều có thể đấu được với ta. Chờ ta gả cho ba ngươi xong, xem ta trị ngươi như thế nào!” Cố Tuyết Yến lạnh lùng nói với Dạ Thất.

“Ai da, mẹ kế tương lai, tôi sợ quá đi!” Dạ Thất vừa bước vào thang máy vừa bật cười.

Cố Tuyết Yến trở lại phòng không lâu thì cùng với Dạ Hào Minh đi tham dự sinh nhật của ông trùm giới bất động sản Khương Hằng Sơn.

“Ông Dạ, ánh mắt tốt nha, cưới được một người nội trợ hiền thục như vậy!” Vừa tới nơi, không ít người quen biết liền bước tới chào hỏi.

Bọn họ đa phần là muốn nịnh bợ Cố Tuyết Yến, ai bảo cô ta hiện giờ có tiền chứ!

Bình Luận (0)
Comment