Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1178 - Chương 1178:

Chương 1178:

Đúng như Lục Bắc Kiêu đã phân tích bên kia có thể là tàn tích của K2, cũng có thể là con của Bọ cạp độc. Bọ cạp độc có vô số con riêng, lúc diệt trừ K2 phần lớn đều bị bắt nhưng cũng không thiếu cá lọt lướt, hoặc là ở nước ngoài không rõ.

"Vì Đường Thiếu Đình, cô không thể không tin. Nếu không có thuốc giải thì anh ta hẳn phải chết! Điều kiện của tôi..." Giọng người đàn ông lại truyền đến, âm cuối kéo dài giống như cố ý đơi cô.

Dù nghe được hai chữ "Thuốc giải", cảm xúc của Diệp Kiều cũng không nổi một gợn sóng. Cô không nói gì, bình tĩnh chờ đối phương tiếp tục, Nếu đối phương nói thật thì đây chính là một vụ giao dịch!

Biểu hiện của Diệp Kiều dường như rất bình tĩnh...

Người đàn ông đang che micrô điện thoại di động của mình và nhìn sang bên kia, người đang nằm trên ghế tựa và tắm nắng với kính râm.

"Tiểu thư, phản ứng của cô ta rất bình tĩnh."

Cô gái ngồi dậy nhận điện thoại, tự mình trò chuyện với Diệp Kiều.

"Tôi là Avrile, Đình tử hẳn nhớ rõ cái tên này, còn cả anh trai cô Diệp Thành nữa." Avrile buồn bã nói, trên người cô ta quấn khăn tắm. Lúc nói chuyện hút một điếu thuốc ngậm vào miệng, người đàn ông châm lửa cho cô ta.

"Con gái Bọ cạp độc?!" Diệp Kiều nghe giọng của đối phương thì cất giọng hỏi, bật loa ngoài. Cô và Avrile chỉ gặp một lần, ai biết đối phương có phải giả mạo không.

Nghe Diệp Kiều nói, Đường Thiếu Đình quay sang nhìn.

"Đúng! Trí nhớ của cô không tệ!" Avrile lại nói, cô ta thực sự bực bội, tại sao Diệp Kiều này không chết!

Ánh mắt của Diệp Kiều nhìn về phía Đường Thiếu Đình dò hỏi, anh ăn ý gật đầu xác định đây là giọng của con khốn Avrile!

"Sau khi Đường Thiếu Đình bị tôi phát hiện anh ta là nội gián đã bị thuộc hạ của ông ấy lặng lẽ tiêm thuốc độc vào, độc mãn tĩnh sẽ không chết ngay. Người tiêm cho anh ta đang ở bên cạnh tôi." Avrile nghiêm túc nói, trong đó lộ ra mấy phần kiêu ngạo.

"Trên tay của tôi có thuốc giải, lát nữa cô sẽ nhận được một túi thì cô sẽ rõ! Sau khi cô thấy cái túi đấy, tôi sẽ bàn điều kiện với cô sau!"

Avrile nói xong đã kết thúc trò chuyện.

Lời cô vừa nói, Đường Thiếu Đình đều nghe thấy.

"Rốt cuộc anh có biết mình trúng độc thế nào không?" Diệp Kiều nhớ rõ, lần đầu tiên bọn họ gọi điện cho cô từng nói, Đường Thiếu Đình cũng không biết bản thân bị trúng độc bao giờ.

Đường Thiếu Đình nhắm mắt, mi tâm khẽ nhíu, "Anh không biết, trước đó nghi bị nhiễm khi làm việc trong phòng thí nghiêm! Ai biết Avrile nói thật hay giả, 80% là cô ta muốn lừa em! Sao cô ta có thuốc giải được! Tên thuộc hạ kia tên A Binh, vẫn luôn yêu Avrile, anh ta không hợp với anh!"

Điện thoại Diệp Kiều lại vang lên.

Nói là ở cửa có một cái túi bảo cô đi lấy, Đường Thiếu Đình muốn đi theo sợ Avrile hại cô gửi bom gì đó cho cô, bị Diệp Kiều cản lại.

"Anh Đình, anh thấy em ngu lắm sao? Việc như này đương nhiên em phải hỏi anh Kiêu trước!" Cô nói xong câu này đã đóng cửa lại, để Quỷ Ảnh xem xét.

Người phụ nữ này cho dù trái tim có mạnh mẽ đến đâu, ở một khía cạnh nào đó cũng hoàn toàn phụ thuộc vào Lục Bắc Kiêu, hơn nữa hoàn toàn tin tưởng!

Đường Thiếu Đình cười cười. Mối quan hệ vững chắc giữa vợ chồng họ khiến anh ngưỡng mộ, trong thâm tâm anh chân thành cầu chúc cho họ mọi điều tốt đẹp nhất!

Lục Bắc Kiêu vừa trở về từ đại sứ quán Trung Quốc ở nước T. Sau khi nghe Diệp Kiều nói, anh đã ngăn cô lại, anh dẫn Đao Ahnh và Kiếm Ảnh đến cửa bệnh viện lấy túi, đề phòng nguy hiểm.

Sau khi đánh giá chuyên môn, họ đã xác định trong túi không có đồ nguy hiểm mới mở ra.

Đó là một con thỏ và hai ống tiêm, ống tiêm chứa độc dược, một cái có hình đầu lâu và một cái có thuốc giải độc!

Bình Luận (0)
Comment