Trên sân thượng của tòa nhà nội trú của bệnh viện, mấy người đều đeo khẩu trang, Đao Ảnh đeo găng tay cầm kim tiên, Kiếm Ảnh giữ tai con thỏ trắng, con thỏ bất động.
Diệp Kiều và Lục Bắc Kiêu đứng ở một bên xem.
Khi nọc độc đã được đẩy đến điểm cuối cùng, bị Lục Bắc Kiêu kêu dừng lại, anh kêu để lại một chút thuốc giải, con thỏ đã nằm thẳng dưới đất vẫn còn thở yếu ớt.
Đao Ảnh lập tức tiêm thuốc giải vào cơ thể con thỏ, lúc đầu con thỏ không cử động, nhưng sau hai phút, nó từ từ tỉnh lại, cử động tay chân trước, sau đó đứng dậy rồi nhảy nhót!
Diệp Kiều nhìn về phía Lục Bắc Kiêu, lòng đầy kinh ngạc, "Anh Kiêu, xem ra Avrile không lừa gạt chúng ta! Vậy thì Đình Tử có thể được cứu!"
Cô tháo khẩu trang xuống vui vẻ nói.
"Sao em biết nọc độc này và độc mà Đường Thiếu Đình trúng là cùng một loại? Không trừ khả năng Avrile biết tình hình thực tế cố ý diễn cảnh này để dọa em!"
Lời của anh giống như giội cho Diệp Kiều một gáo nước lạnh!
Ngoài ra, có thể hai loại thuốc này là giả, nhưng cô thật lòng hy vọng rằng Avril có thuốc giải!
Avril đổi số và gọi lại.
"Avrile, thẳng thắn một chút, điều kiện của cô là gì?!" Cô giả vờ rằng thuốc giải là thật, cố ý hỏi.
Cô ta tin rồi sao?
"Đưa hai mươi triệu USD, tôi sẽ đưa thuốc giải cho cô! Chút tiền ấy đối với cô mà nói chỉ là một sợi lông! Không phải các cô còn để lại thuốc giải cho thỏ đúng không? Chút liều lượng đó còn thiếu rất nhiều!"
"Avrile, theo tôi biết cô rất hận Đường Thiếu Đình mà, cho dù là thuốc giải thật, cô có lòng tốt để anh ấy sống sao?"
"Diệp Kiều, cô coi thường tôi quá rồi. Đàn ông trong mắt tôi chỉ là đồ chơi tôi! Nào có quan trọng như vậy! Sau khi K2 tan rã, tôi cũng nghèo túng, không có tiền, tôi rất cần tiêu!"
"Tôi cho cô tiền, cô không đưa thuốc giải hoặc thuốc giải giả?!"
"Cô không tin tưởng tôi như vậy thì để Đường Thiếu Đình chờ chết đi!" Avrile bị cô chất vấn như vậy, tức giận nói.
Lúc Diệp Kiều và Avrile nói chuyện, đám Quỷ Ảnh đã định vị được vị trí của Avrile, cô ta đang ở nước T!
"Được! Tôi tạm thời tin tưởng cô, hi vọng cô tự mình mang thuốc giải đến!" Diệp Kiều trầm giọng nói.
"Muốn tôi tự mình ra mặt vậy cô cũng phải tự mình ra mặt. Hai mươi triệu USD tiền mặt trước sáu giờ chiều ngày mai cô có thể lấy được! Đến lúc đó sẽ thông báo địa chỉ cho cô!" Lúc Avrile nói chuyện, nhếch miệng cười xảo quyệt.
Đây là nước T, không phải Trung Quốc!
Chưa kể lần này có thể nhận được 20 triệu đô la Mỹ, còn có thể để anh Tư ra tay giết chết Lục Bắc Kiêu và Diệp Kiều!
Avrile ở trong lòng tính toán, mặc dù cô ta cũng không hiếu thuận báo thù cho người cha đã khuất, nhưng cô ta ghét Diệp Kiều này!
Nếu không phải cô, sao cô ta có thể bị Đường Thiếu Đình và Diệp Kiều lừa gạt giống như đồ ngu vậy!
Anh Tư của cô thì khác, anh ta là một người con hiếu thảo, nhất định sẽ giết chết Lục Bắc Kiêu!
Theo cô ta biết, sáu người lính tinh nhuệ dưới quyền của Lục Bắc Kiêu cũng ở nước T, nhưng bọn họ không có vũ khí, hiện tại mua cũng không kịp.
Diệp Kiều trầm tư một lát nói ra bốn chữ: "Một lời đã định!"
--
Ngày hôm sau, Đường Thiếu Đình đang lâm vào hôn mê, không tìm ra được nguyên nhân. Năm giờ chiều, Diệp Kiều mới nhận được điện thoại của Avrile, địa điểm giao dịch là một ngôi đền bỏ hoang trên núi.
"Avrile, sao em biết bọn họ sẽ đến? Lục Bắc Kiêu kia không đơn giản đâu!" Con trai thứ tư của Bọ cạp độc tự xưng Tiểu bọ cạp độc nhìn đồng hồ, cau mày nói.
"Anh Tư, Đường Thiếu Đình đã bắt đầu hôn mê sâu. Diệp Kiều kia quan tâm anh ta như vậy nhất định sẽ bí quá hóa liều. Cô ta đến mà Lục Bắc Kiêu không đi theo sao?" Khi Avrile đang nói chuyện, một chiếc xe việt dã đi về phía này.