Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1326 - Chương 1326:

Chương 1326:

Tiêu Đề: Tại sao luôn là cô theo đuổi anh?!

Nếu như cô không biết chuyện kiếp trước của bọn họ thì nghe anh nói vậy, cô nhất định đuổi theo anhđang tức giận rời đi, quấn chặt lấy anh. Nhưng bây giờ cô rút lui...

"Anh ta không yêu cô, anh ta không yêu cô, anh ta không yêu cô..."

Bên tai cô không ngừng vang lên lời nói của Y Thần, cùng những lời nói và việc làm vô tình của anh ở kiếp trước.

Cô biết kiếp trước anh không yêu cô, cô vẫn luôn biết nhưng lý trí lại cho rằng đó là kiếp trước, không phải kiếp này. Chỉ cần đời này anh yêu cô thì có thể bù đắp tiếc nuối ở kiếp trước, thậm chí cảm thấy rất kỳ diệu và có duyên vì kiếp trước họ chính là vợ chồng còn có con gái...

Nhưng bây giờ anh không nghe cô giải thích, không hiểu nỗi khổ tâm của riêng cô, dễ dàng nói ra từ không muốn cô, cũng ra đi không quay đầu lại.

Anh không quay đầu, bóng hình ngày càng mơ hồ, cô lùi về sau một bước rồi lập tức dừng lại, tại sao luôn là cô theo đuổi anh?!

Cô kiêu ngạo mà không bước về phía trước, sững sờ đứng đó mặc cho cảm giác đau đớn toàn thân ấy lan ra, nuốt chửng lấy cô...

"Lão đại:-" Lúc lão Sói Xám tìm đến gọi tên cô, đi đến trước mặt cô mới phát hiện lão đại bình thường đổ máu không khóc lại khóc như một bé gái!

Nói linh tinh, lão đại vốn chỉ là một cô gái 22 tuổi! Lão Sói Xám rất yêu thương cô.

Đội trưởng Lôi Kiêu cũng đi tới nhìn thấy Ưu Ưu đang khóc, mà tên Đường Thiếu Đình thì không thấy đâu. Anh ta siết chặt nắm đấu, bước chân đi về phía cổng, "Thằng khốn này!"

"Đội trưởng!" Ưu Ưu hoàn hồn, cất giọng gọi Lôi Kiêu muốn giúp cô đánh người lại.

"Lão đại, vợ em bắt nạt em?" Lúc này lão Sói Xám mới hiểu ra, cũng nhấc nắm đấm lên, "Thằng nhóc này, muốn chết sao?!"

"Lão Sói Xám! Không có chuyện của anh! Các anh đừng quan tâm chuyện của em!" Cô lạnh lùng nói, mu bàn tay lau đi vẻ xấu hổ trên mặt, xoay người đứng thẳng lưng.

--

Trong hoàng cung hỗn loạn, khách mời được thị vệ ngăn trong dây an toàn, người của quân đội và cảnh sát đều ở đây, vương hậu tội ác đầy trời đã bị quân đội đưa đi, Ô Na Na cũng bị dẫn đi điều tra.

Y Thần và thi thể của con chó kia bị cảnh sát mang đi rồi.

Lúc Y Thần chết, Ưu Ưu hiểu tên Y Thần này cũng nhớ rõ chuyện của kiếp trước, gã còn nói yêu cô!

Không biết qua bao lâu, những khách mời kia đều ra về, cô nhìn bà nội và cha đang ôm nhau, bà cụ khóc giống một đứa trẻ...

"Ưu Ưu!" Quốc vương đi đến bên cạnh Ưu Ưu, giơ ai tay lên ôm lấy cô con gái nhỏ dũng sĩ. Cô như một thiên sứ báo thù giải cứu vương thất.

Ưu Ưu cũng ôm lấy ông.

"Ưu Ưu, vất vả cho con rồi. Con đã không còn là cô bé cần cha bảo vệ nữa rồi, con là một anh hùng! Cha rất xấu hổ, mấy năm qua không thể bảo vệ được con!" Quốc vương buông cô ra, hai tay giữ lấy vai cô, cúi thấp đầu nhin cô, giọng nói khàn khàn.

Ông đau khổ cũng càng hổ thẹn hơn!

Ưu Ưu lắc đầu, khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn đọng nước mắt ướt đẫm, "Cha, sau này xin cha vui lên, quản lý vương thất tốt, làm một quốc vương tốt, không nhớ quá khứ!"

Cô lo ông nhớ tới anh chị chết thảm của cô, sẽ tự trách lại uất ức mất tinh thần cho nên mới khuyên nhủ như thế.

Quốc vương nặng nề gật đầu.

"Ưu Ưu, cậu bạn trai kiêu ngạo ngầu của cháu đâu rồi? Bà nội rất thích cậu ấy! Quá đẹp trai!" Bà cụ vừa rôi còn khóc giờ lại có dáng vẻ vô tư mê trai, hỏi Ưu Ưu.

"Bà nội, ngài gọi cháu:-" Mục Dã tiến lên đây, cất giọng nói.

Chỉ la vừa dứ lời đã cảm thấy ánh mắt sắc như kiếm của Ưu Ưu cùng ánh mắt ghét bỏ của thái hậu.

Bình Luận (0)
Comment