Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1332 - Chương 1332: Anh Phụ Cô, Đã Nói Kiếp Sau Phải Đối Xử Với Cô Thật Tốt……

Chương 1332: Anh phụ cô, đã nói kiếp sau phải đối xử với cô thật tốt……

Cô là vợ anh, là mẹ của con gái anh, một người phụ nữ yêu anh không oán không hối hận, cho dù trái tim làm bằng sắt, mấy năm nay cũng đã bị cô ủ nóng!

“Cảnh U! Tôi ly hôn với em, đuổi em đi Hong Kong, là không muốn liên lụy tới em! Sao em lại ngu như vậy?! Em ở lại làm gì?!” Ôm cơ thể cô càng ngày càng lạnh, anh khóc lóc nói.

Quốc nạn phủ xuống đầu, ngoại địch xâm lấn, anh dẫn Đường Minh tắm máu kháng chiến, vì bảo vệ cô chu toàn, anh bất đắc dĩ ép cô ly hôn, bảo người đưa cô cùng Đường Đường đi Hong Kong tị nạn, cô lại ở lại, còn chạy tới cứu anh!

Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, anh mới nói ra lời trong lòng với cô, chỉ là hình như cô không nghe được, ánh mắt tan rã, nước mắt không tiếng động chảy xuống, cơ thể cô càng ngày càng lạnh……

Cằm người đàn ông hạ xuống cọ trán cô, tuyệt vọng nhìn trời, rít gào một tiếng, nơi xa, có cậu thiếu niên đang gọi anh, khóe mắt nhìn thấy bóng người đi tới, anh đột nhiên giơ súng lục, nổ súng về phía người tới, người đó cũng đồng thời nổ súng!

Hai người đàn ông đều trúng đạn, Y Thần quỳ rạp xuống đất, ánh mắt dừng ở trên người Cảnh U trong ngực anh.

“Chú Đình!” Cậu thiếu niên nho nhỏ chạy tới, đúng là Tiểu Thất, nhìn Đường Thiếu Đình trúng đạn, cậu khóc lóc kêu, chỉ chốc lát sau, anh chị anh cũng đuổi đến đây.

Súng lục rơi xuống đất, ngực Đường Thiếu Đình trúng đạn, anh ôm chặt người thương trong ngực, cằm đặt trên trán của cô, khóe miệng anh cong lên, lộ ra một nụ cười.

“Sinh không thể thì chết cùng huyệt, Cảnh U, em hãy nghe cho kỹ, nếu có kiếp sau, Đường Thiếu Đình tôi nhất định sẽ đối xử tốt với em, kiếp sau, đến lượt tôi theo đuổi em, yêu em!” Anh nói với giọng khàn khàn, thân thể của cô càng ngày càng lạnh, anh cũng càng ngày càng lạnh……

Từng cảnh tượng trong quá khứ hiện lên ở trong đầu, thế giới từng chút rơi vào bóng tối……

“U U…… Ưu Ưu……” Trên giường lớn, Đường Thiếu Đình bị bóng đè, không ngừng nói mớ. Hình bóng Cảnh U kiếp trước và Ưu Ưu kiếp này không ngừng hiện lên ở trong đầu, anh hiểu rõ, các cô là cùng một người!

Các cô cười rộ lên, giống nhau như đúc.

Hình như các cô đều rất ít khóc, luôn lạc quan cười.

Nhưng khi khóc, kia nước mắt lại có thể cướp đi hơi thở của anh!

Cô kiếp trước, chỉ khi anh muốn đăng báo ly hôn với cô, cô mới chảy xuống dòng nước mắt đau thương, hỏi: “Đường Thiếu Đình, nhiều năm qua, tôi ở trong mắt anh, đến tột cùng là cái gì?”

Anh biết rõ, phân lượng cô ở trong lòng anh, lại chỉ có thể tuyệt tình nói: “Cảnh U, là cô năm đó trăm phương ngàn kế có thai Đường Đường, bức tôi cưới cô, cô nói cô ở lòng tôi là cái gì ư?!”

“Một người phụ nữ không biết xấu hổ đúng không?!” Trên mặt cô vương nước mắt, kích động hỏi lại.

Người đàn ông nắm chặt tay, chịu đựng sự xúc động ôm cô phản bác, không nói cái gì, kiên quyết xoay người!

Cô kiếp này, uống rượu, khóc lóc nói mệt với anh, đầy mắt ỷ lại, anh hiện tại mới hiểu, cô nói, trở nên mạnh mẽ hơn rất mệt, mà lúc trước cũng là anh làm cô mạnh lên, biến thành như bây giờ, đao thương bất nhập, lên trời xuống đất!

Anh lại ngại cô quá mạnh, không ỷ lại anh……

Mở mắt ra, đã là ban ngày ban mặt, anh nhìn trần nhà màu trắng thất thần, nghĩ trong tất cả trong mơ, tuy là giấc mơ, anh lại biết, đó là kiếp trước của anh và Ưu Ưu!

Kiếp trước cô cũng giống đời này, yêu anh trước, bám chặt lấy anh, bọn họ kết hôn, còn có con gái thân thể không tốt, tên là Đường Đường!

Anh phụ cô, đã nói kiếp sau phải đối xử với cô thật tốt……

Sao anh lại có thể vô liêm sỉ nói với cô, không muốn nghe lời cô nói?! Nếu cô nhớ rõ chuyện kiếp trước, thì sẽ đau khổ bao nhiêu?!

Đột nhiên ngồi dậy, anh xuống giường, đi về phía cửa phòng ngủ, thiếu chút nữa đụng phải Dạ Thất muốn vào cửa……

Bình Luận (0)
Comment