Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1375 - Chương 1375:

Chương 1375:

Nửa tháng sau.

Tập đoàn Đường Minh cứ 4 năm lại tổ chức một lần nghi thức duyệt binh lại căn cứ. Đường Thiếu Đình làm thủ lĩnh Đường Minh, là chủ tịch quân bộ, thống lãnh các đổng sự khác duyệt quân. Tất cả mọi người đều mặc quân trang của Đường Minh.

Đường Thiếu Đình trong bộ quân trang màu ô liu, đi ủng bốt màu đen, đeo cà vạt đen, bên trong mặc áo sơ mi, ngực trái đeo huy hiệu biểu tượng của thủ lĩnh tối cao, lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Trong nhóm thủ lãnh và các cấp tướng hàm trung, anh trẻ tuổi nhất, nhưng dáng người thẳng tắp, tràn đầy khí phách.

Nghi thức duyệt binh kết thúc trọn vẹn.

Tiếp theo, bữa tiệc khánh công được tổ chức vào buổi tối ở nhà họ Mạch. Đây là chuyện Đổng sự Mạnh đề nghị. Ông ta đã nhiều lần mời Đường Thiếu Đình tới nhà chơi nhưng đều bị anh từ chối. Hiện giờ, mọi người trong tập đoàn đều tham gia, là chủ tịch, Đường Thiếu Đình không tới sẽ bị trách cứ.

Một đoàn xe sang trọng chạy thẳng vào cửa lớn của nhà họ Mạnh.

Đường Thiếu Đình lúc này ngồi ở vị trí trung tâm trong chiếc xe hơi sang trọng. Ngoại trừ anh còn có 5 người khác bao gồm tài xế, đều là những vệ sỹ giỏi. Còn một đoạn đường dài nữa mới có thể vào đến căn biệt thự chính ở lưng chừng nuí.

Ngay phía sau xe anh là xe của Đổng sự Mạnh cùng thân tín của ông ta, Lão Xa, và vệ sỹ.

“Thằng nhóc này thật sự quá cẩn thận. Hơn nửa tháng nay, ngoại trừ ở nhà thì ở trụ sở của Đường Minh. Cơ hội hôm nay, chúng ta phải nắm chắc.” Đổng sự Mạnh trầm giọng nói.

“Mạnh gia, hắn ta xảy ra chuyện trên địa bàn của chúng ta thì cũng khó có thể giải thích được.” Lão Xa xưa nay vốn luôn cẩn trọng.

“Lão Xa, đêm nay, nhất định phải diệt trừ thằng nhóc này. Lúc đã đoạt xong quyền, ngồi lên vị trí chủ tịch rồi, tam sư biết là ta làm thì sao chứ, trong tam sư đã có 2 người là người của ta, sao có thể không phục.” Đổng sự Mạnh cường thế nói.

Ngày thường, không có cơ hội ám sát Đường Thiếu Đình. Cơ hội đêm nay thật sự tốt.

Lão Xa vẫn giữ vẻ mặt ngưng trọng, cảm giác không ổn, nhưng mà ông ta không thể thay đổi sự quyết tâm của Đổng sự Mạnh.

Một chiếc thảm đỏ được trải từ cửa biệt thự vào tới tận bên trong, phủ kín cầu thang tầng 1. Chiếc xe Rolls-Royce dừng lại, từ trên xe, 4 vệ sỹ mặc tây trang màu đen đeo kính râm bước xuống, hai người trong số đó cầm súng trong tay, đứng bảo vệ hai bên sườn xe, hai người còn lại, một người mở cửa xe, một người khác cầm súng đứng bên cạnh bảo vệ.

Một bàn chân đi ủng đen đặt xuống đất, cái chân dài từ trên xe vươn ra, sau đó, một người đàn ông mặc quân trang từ trên xe bước xuống, khí phách mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén.

“Đường thiếu!”

Mấy vị đổng sự lập tức khách khí kêu lên, tiến tới bắt tay anh. Đường Thiếu Đình đeo bao tay màu đen, vươn tay phải ra, bắt tay tượng trưng với bọn họ, gật đầu chào sau đó, cùng với sự bảo vệ của vệ sỹ và bọn họ đi lên bậc thang.

“Angela, đó là Đường thiếu sao?!”

“Còn phải hỏi.”

Angela cùng bạn bè đứng ở ban công tầng 2, nhìn qua cửa kính xuống dưới lầu. Các cô đều ăn diện lộng lẫy, đa phần là con gái của các nhóm Đổng sự. Nữ bằng phụ quý, trong những thiên kim tiểu thư này, Angela tính cách cao ngạo nhất.

“Lúc trước nghe nói, Đường thiếu muốn liên hôn với cô, có thật không?” Một cô gái trong nhóm tò mò hỏi.

Sắc mặt Angela khẽ thay đổi, nhưng sau đó khôi phục lại như thường. Cô ta không nói chuyện, trầm mặc cam chịu.

“Oa, Angela, cô thật có phúc nha. Đường thiếu là thủ lĩnh Đường Minh, dáng người cao lớn đĩnh bạt, khí thế như rồng, cho dù là một người đàn ông bình thường, với thân hình như vậy thì cũng đã là cực phẩm.”

Angela nghe mấy cô nọi vậy thì càng thêm không cam lòng. Ánh mắt cô ta dõi xuống dưới lầu nhìn Đường Thiếu Đình, Quả nhiên, khi mặc quân trang vào thì không còn giống với tây trang lúc trước, có thêm khí phách của quân vương.

“Đường thiếu không muốn liên hôn với Angela, anh ta đã có hôn thê, cả ngày đều ở cạnh anh ta như hình với bóng đó. Ba tôi làm việc trong nhà họ Đường, gặp họ hàng ngày.” Đúng lúc này, một cô gái bình thường nhất, mặc trang phục cũng bình thường nhất trong cả nhóm, không chớp mắt nói, giống như là tạt cho Angela gáo nước lạnh.

Biết được chân tướng sự việc, mấy cô gái trong phòng âm thầm hít một hơi lạnh.

Thảo nào vừa rồi Angela cam chịu không nói gì, khiến bọn họ còn tưởng rằng Đường thiếu thật sự muốn liên hôn, hóa ra không phải.

Vốn muốn giả vờ cam chịu để tìm chút hư vinh trước mặt mấy cô gái, bị vạch trần, Angela tức giận, quay lại nhìn cô gái vừa nói kia, vung tay tát cho cô ta một cái.

“Tôi có nói hôn phu của tôi là Đường thiếu sao?” Angela hung hăng nói, thái độ hống hách. Nói xong, cô ta xách đuôi váy, giống như một con khổng tước kiêu ngạo đi ra khỏi phòng.

Mấy cô gái ở lại trong phòng đưa mắt nhìn nhau, ai cũng cảm thấy Angela quá ngạo mạn vô lễ, nhưng nào ai dám nói gì chứ?

Căn phòng tiệc chính được trang hoàng lộng lẫy, trong phòng bày 6 bàn tiệc lớn, những người đang ngồi ở đó đều là những Đổng sự cao cấp của các đơn vị trong tập đoàn. Đường Thiếu Đình ngồi ở vị trí chủ tọa. Trên bàn đã bày đầy đồ ăn, phần lớn là những món dân dã.

Đúng 7 giờ tối, Đổng sự Mạnh khách sáo khai tiệc. Ông ta trở lại bàn ăn thì thấy vệ sỹ của Đường Thiếu Đình đang thay ly đĩa, dao dĩa cùng đũa cho anh.

Đổng sự Mạnh thay đổi sắc mặt, “Đường thiếu, cậu đây là… không tín nhiệm người của Mạnh mỗ sao?”

Đường Thiếu Đình khí định thần nhàn nhìn Đổng sự Mạnh, cong môi cười, “Đổng sự Mạnh đừng hiểu nhầm, đây là thói quen cá nhân.”

Đổng sự Mạnh vội cười làm lành, “Thói quen này thật tốt, thói quen này thật tốt.”

Trong lòng ông ta cảm thấy buồn bực. Vốn dĩ, ông ta đã cho người bôi chất kịch độc lên miệng ly rượu, nào ngờ Đường Thiếu Đình cẩn thận mang theo bộ đồ ăn riêng.

Vậy làm thế nào để ra tay?

Điều khiến Đổng sự Mạnh càng buồn bực hơn chính là lúc Đường Thiếu Đình uống rượu, ăn đồ ăn đều có người thử độc, xác định không có vấn đề anh mới ăn.

Cẩn thận không kém gì nguyên thủ quốc gia.

Bữa tiệc trôi qua được một nửa thì trên sân khấu bắt đầu có biểu diễn ca múa, đa phần là mỹ nữ, nhảy xong một bài các cô tràn từ trên sân khấu xuống, cô đẹp nhất thì được Đổng sự Mạnh gọi tới chăm sóc Đường Thiếu Đình.

Cô gái kia định rót rượu cho Đường Thiếu Đình thì bị vệ sỹ ngăn lại, không thể tới bên cạnh anh.

“Đổng sự Mạnh, nhà có người quản nghiêm, mong ông đừng khiến tôi về nhà bị phạt.” Đường Thiếu Đình thản nhiên nói, giọng khá lớn, khiến mọi người trong phòng tiệc đều nghe rõ.

“Đường thiếu không vụng trộm, không hổ là người đàn ông tốt, hiếm thấy.”

“Thật không ngờ, Đường thiếu của chúng ta lại bị vợ quản nghiêm.”

Mọi người cùng bàn tán sôi nổi.

Đổng sự Mạnh ngượng ngùng cười, “Đường thiếu, về điểm này cậu không hề giống anh Đường linh thiêng trên trời.”

Đồ ăn tự mang, rượu và thức ăn có người thử độc, gái đẹp cũng không cho lại gần, cái tên Đường Thiếu Đình này cẩn trọng quá đà.

Nhưng mà, hình như hắn uống hơi nhiều.

Đổng sự Mạnh vội bưng ly rượu, liên tục mời Đường Thiếu Đình. Chỉ một lát sau, Đường Thiếu Đình uống nhiều, ông ta liền nhân cơ hội bảo vệ sỹ đưa anh lên phòng khách trên lầu 3 nghỉ ngơi.

Uống nhiều rượu nên Đường Thiếu Đình cũng không từ chối, theo người dẫn đường đi lên phòng khách trên tầng 3, nằm xuống sô pha nghỉ ngơi, vệ sỹ của anh đều đứng canh ở cửa phòng.

Chỉ một lát sau thì Đổng sự Mạnh cùng với người hầu đi tới, nói là mang trà tỉnh rượu tới cho Đường Thiếu Đình, bị vệ sỹ ngăn lại. Vệ sỹ cầm ly trà lên thử độc, vừa nhấp một ngụm đã ngã xuống đất, những vệ sỹ khác vội vàng rút súng thì bị người của Đổng sự Mạnh dùng súng bắn chết.

Đổng sự Mạnh đi vào trong phòng.

Vào tới phòng, Đường Thiếu Đình cũng vừa vặn ngồi dậy. Anh dáng vẻ say khướt nói, “Đổng sự Mạnh, vừa rồi bên ngoài có tiếng gì?”

Bình Luận (0)
Comment