Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1378 - Chương 1378:

Chương 1378:

Mạnh Hồng Nguyên sợ Đường Thiếu Đình giả chết nên không có kiểm tra hơi thở mà kiểm tra mạch đập.

Không có mạch.

Thật sự đã chết.

Mạnh Hồng Nguyên vô cùng vui mừng. Ông ta còn lười giả vờ, nhìn về phía mọi người, tiếc nuối nói, “Đường thiếu thật sự đã mất!”

Bên cạnh bể bơi, những chiếc đèn trang trí được bật lên hết, ánh sáng giống như ban ngày, mọi người nghe nói Đường Thiếu Đình chết như vậy thì đều cảm thấy không tin nổi, nhưng mà cũng không thể không tin. Đường Thiếu Đình là ai chứ? Là thủ lĩnh Đường Minh.

Đúng lúc này, mọi người nghe tiếng bước chân đi tới, nhìn lại thì thấy Đường Thiếu Phong dẫn theo một nhóm vũ trang ôm súng trường đi tới.

“Các vị đổng sự, đại ca của tôi ở đâu?” Đường Thiếu Phong cao giọng hỏi.

“Phong thiếu, đại ca của cậu, vì dùng thuốc quá liều, thần chí không minh mẫn, nhảy lầu rơi vào bể bơi, hiện giờ đã không còn thở nữa.” Mạnh Hồng Nguyên vội vàng bước tới, chặn đường Đường Thiếu Phong.

Đường Thiếu Phong đẩy Mạnh Hồng Nguyên ra, đi tới bên cạnh bể bơi, hai ba bước đã tới được bên cạnh Đường Thiếu Đình. Cậu quỳ một gối xuống, kiểm tra hơi thở, bắt mạch, sau đó lớn tiếng kêu “Anh!”

âm thanh bi thảm xuyên qua bầu trời đêm.

Đường Thiếu Phong quỳ gối bên cạnh Đường Thiếu Đình mà gào khóc.

Một lát sau, cậu thiếu niên 18 tuổi đứng dậy, “Các người nâng di thể của đại thiếu lên đi.”

Cậu phân phó cho tùy tùng rồi đi tới trước mặt Mạnh Hồng Nguyên, “Đổng sự Mạnh. Anh trai tôi tới dinh thự của ông làm khách, vì sao lại chết?”

Đường Thiếu Phong lớn tiếng chất vấn, mọi người đều nghe thấy tiếng cậu.

Tiểu thiếu gia của Đường gia này có thể đối phó được với lão già xảo quyệt Mạnh Hồng Nguyên sao?

Kỳ thực, hầu hết mọi người đều đoán ra, Đường Thiếu Đình bị Mạnh Hồng Nguyên hại chết.

“Tôi đã nói rồi, cậu ấy uống say xong thì lại dùng ma túy quá liều, không khống chế được nên chạy lên nóc biệt thự nhảy xuống. Lúc chúng tôi chạy tới đây, cậu ấy đã chết rồi.” Đổng sự Mạnh cao giọng trả lời, giọng điệu vô cùng hợp tình hợp lý.

“Anh trai tôi không đùng ma túy, sao có thể cắn thuốc quá liều?! Họ Mạnh kia, nhất định là ông mưu sát anh ấy. Ông dám có gan làm loạn sao? Anh trai tôi là thủ lĩnh Đường Minh, là người mà ba tôi lúc sinh thời đã chỉ định nối nghiệp!” Đường Thiếu Phong nhìn thẳng vào mặt Mạnh Hồng Nguyên, tuổi còn nhỏ nhưng không biết sợ.

“Các ngươi còn đứng đó làm gì? Mau bắt ông ta lại!” Cậu tiếp tục ra lệnh.

“Làm càn. Ở dinh thự của ta mà các ngươi dám chạm vào ta? Thử xem? Đường Thiếu Phong. Đại ca ngươi hít ma túy chết thì có can hệ gì tới ta?” Mạnh Hồng Nguyên lớn tiếng phản kích.

“Ta mặc kệ. Đại ca ta chết ở trong biệt thự của ngươi, ngươi không chối được trách nhiệm đâu. Ta sẽ cho người kiểm tra thi thể, nếu không phải đại ca ta tự mình hít thuốc chết, ta sẽ hỏi tội ngươi. Mau bắt hắn lại.” Đường Thiếu Phong không chút khách khí ra lệnh.

Các binh lính được vũ trang tiến lên, định bắt Mạnh Hồng Nguyên thì ông ta rút súng bên hông, bắn lên trời 3 phát.

“Đường Thiếu Phong, chỉ dựa vào thằng nhóc chưa mọc đủ lông cánh như ngươi lại muốn ở trong dinh thự của ta bắt ta sao? Ngươi điên rồi à?” Mạnh Hồng Nguyên kiêu ngạo nói, “Các vị! Hôm nay Mạnh Hồng Nguyên tôi cũng không che giấu nữa, hiện tại thủ lĩnh Đường Minh đã chết, Đường Minh giống như rắn mất đầu.”

“Mạnh Hồng Nguyên, ông có ý gì?! Anh trai tôi vừa mới chết ông đã định lên làm thủ lĩnh Đường Minh? Như vậy, tôi càng khẳng định anh trai tôi bị ông hại chết!” Đường Thiếu Phong lớn tiếng nói.

Lòng Tư Mã Chiêu*, ai cũng rõ.

Mọi người đều hiểu ý của Mạnh Hồng Nguyên.

“Ha ha. Cho dù anh trai ngươi bị ta đánh chết thì như thế nào? Quân trưởng Hàn, Quâng trưởng Vạn, binh của chúng ta đâu?” Mạnh Hồng Nguyên kiêu ngạo nói.

Bình Luận (0)
Comment